Bước tới nội dung

How I Met Your Mother

Bộ sưu tập danh ngôn mở Wikiquote

How I Met Your Mother là một chương trình truyền hình hài kịch tình huống Mỹ.

Mùa 1

[sửa]
[Cảnh phim đầu tiên, năm 2030]
Ted trong tương lai: Các con, bố sẽ kể cho cho chúng con một câu chuyện tuyệt vời, câu chuyện lúc bố đã gặp mẹ các con.
Con trai của Ted: Chúng con bị phạt hay sao ạ?
Ted trong tương lai: Không.
Con gái của Ted: Bố, chuyện này dài lắm đúng không ạ?
Ted trong tương lai: Đúng. 25 năm về trước, trước khi bố trở thành bố của các con, bố đã có một cuộc sống hoàn toàn khác biệt…

[Ted vừa nhìn thấy Robin]
Ted trong tương lai: Đây giống như một bộ phim cổ điển, khi một thủy thủ nhìn thấy một cô gái trong đám đông của sàn nhảy, anh xoay qua và nói với người bạn thân của anh rằng "Nhìn thấy cô ấy chứ? Mình sẽ cưới cô ấy vào một ngày nào đó."
Ted: Nhìn thấy cô ấy chứ?
Barney: Đúng rồi, cô ấy có vẻ thích chuyện bậy bạ. Đến chào đi.
Ted: [nói về Robin] Cô ấy muốn anh bình thường... Được rồi, anh sẽ bình thường. Anh sẽ trở thành một đám mây hình nấm bình thường. Vì sao? Vì đây là một trò chơi. Tớ chỉ muốn bỏ qua phần cuối và đến phần hạnh phúc mãi mãi. Các cậu sẽ không đến đó, trừ khi các cậu chơi trò chơi này.
Marshall: Vậy cậu sẽ hẹn cô ấy ra ngoài sao?
Ted: Đúng. KHÔNG! Tớ không thể hẹn cô ấy vì nếu tớ hẹn cô ấy thì tớ sẽ HẸN CÔ ẤY. Vậy làm cách nào ta hẹn cô ấy mà không hẹn cô ấy?
Lily: Mấy anh lúc nào cũng thế ư?

Lily: Này. Em chỉ ngồi đây. Đeo chiếc nhẫn đính hôn. Chiếc nhẫn đẹp xinh. Nhưng việc "đeo" những thứ khác có vẻ không đúng. Như... áo của em. Em không bao giờ muốn mặc áo nữa. Hay quần lót. Ồ, em không hề mặc...
Marshall: [ngừng làm việc và nhìn Lily] Không quần lót?
Lily: Không hề có một cái.
[Ted đột nhiên vào phòng]
Ted: Hai người... khoảng cách!
Ted: Sự thật là bạn của tôi đã đến sân bay và mang một chiếc va-li giả để đón vài cô gái và cùng họ bay đến Philadelphia. Chỉ vậy thôi, đó là sự thật!
Bảo vệ của Sân Bay: Không ai lại ngu ngốc như vậy.
Ted: Đúng, anh ấy ngu ngốc vậy đấy. [nói với Barney] Nói với ông ấy rằng cậu ngu ngốc vậy đi.
Barney: Chúng tôi là những doanh nhân quốc tế!

Barney: [tại bữa tiệc] Anh đã bao giờ đến sau sợi dây và chạm vào chưa?
Nhân viên làm việc tại Chuông Tự Do: Lần nào cũng vậy.
Barney: Vậy có bao giờ anh cho đầu vào trong chưa?
Nhân viên: Rồi.
Barney: Có bao giờ anh liếm nó chưa?
Nhân viên: Chưa... Tôi chưa bao giờ liếm nó.
Barney: Tôi cá rằng sẽ không ai trong lịch sử đã từng liếm Chuông Tư Do. Nếu người nào đó phá vỡ luật lệ, tôi sẽ gọi họ là - từ gì nào? HUYỀN THOẠI.
Barney: Đồ gỉ mũi.
Ted: Đúng, chào Barney.
Robin: Barney đã cá cược với em rằng anh ấy sẽ đưa 50 đô nếu em nói từ ngu ngốc đó trên thời sự trực tiếp.
Barney: Nhưng đâu phải là những từ ngu ngốc khác. Đồ gỉ mũi.
Robin: Em sẽ không nói đâu. Em là một phóng viên.
Barney: Cái gì? Phóng viên? Em chỉ cần làm một thứ ngớ ngẩn ở phần cuối thôi. Người già, trẻ em, khỉ đột. Đó không phải là phóng sự. Đó chỉ là mấy thứ trong tả lót.
Robin: Thông tin mới nhất, sếp vừa đá em đến... tòa thị chính.
Lily: Tòa thị chính! Thật tuyệt vời!
Robin: Vì vậy, em sẽ không hủy hoại sự nghiệp của mình để nói từ "gỉ mũi" chỉ vì 50 đô.
Barney: Đương nhiên. Vì nay em sẽ nói từ "núm" để có 100 đô. [cử chỉ tay] Bước vào thế giới của anh nào.

[Ted vừa nói với Natalie rằng anh muốn chia tay cô một lần nữa]
Natalie: [sau khi lấy mì Ý ném vào Ted] Tôi KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI THÍCH HỢP CHO ANH!?
Ted: Anh, anh xin lỗi. Anh nghĩ đó chính là việc mà mình phải làm, anh...
Natalie: Hôm nay là sinh nhật tôi đấy!
Ted: Đúng, nó khá...
Natalie: Hôm nay là sinh nhật của tôi và anh nói với tôi rằng anh không là người thích hợp cho anh?
Ted: Nó không phải là vấn đề lơn. Nó rất kỳ lạ, như em làm mất một tờ vé số-
Natalie: Ồ, vậy anh nghĩ rằng tôi hẹn hò với anh như thắng một tờ vé số? [Ted nói lắp bắp] Sự thật là gì?
Ted: Anh không thể giải thích.
Natalie: Cố gắng thử xem!
Ted: Chuyện này khiến anh không thể điều khiển được.
Natalie: Ồ, có nghĩa là tôi không thể 'làm tình' được?
Ted: Không, không, không, không thể điều khiển nghĩa là anh không thể giải thích.
Natalie: Vậy có nghĩa là tôi ngốc à?
Ted: Có chuyện gì vậy-
Natalie: Chuyện xảy ra là anh đã làm tan nát trái tim tôi khi để lại lời nhắn trong máy thoại vào sinh nhật của tôi. Tôi chờ đợi 3 năm để quên anh, giờ anh quyến rũ tôi, van xin tôi để tôi có thể hẹn hò với anh lần nữa, chỉ để anh có thể đá tôi vào ba tuần sau đó, tiếp tục vào ngày sinh nhật của tôi!
Ted: Không không, không phải như vậy... thật ra... thật ra-
Natalie: CÁI GÌ!?
Ted: Anh hiện tại đang rất bận bịu.
Ted trong tương lại: Nhớ lại những gì Natalie đã nói...
Natalie: [hồi tưởng lại, trong quán rượu] Tôi có một giờ tập Krav Maga khoảng nửa tiếng nữa.
Ted trong tương lại: Thực ra Krav Maga không phải là yoga. Đó là bài tập võ thuật du kích đường phố của Quân đội Israel.
[Natalie sau đó đã nổi giận đánh Ted]
Barney: Ted, hãy lấy áo khoác, chúng ta sẽ đi ra khỏi đây.
Ted: Chuyện gì xảy ra nào, ờ, người tình chuẩn bị cốt-lết cậu à?
Barney: Người đó chính là em họ Leslie của tớ!
Ted: Cái gì!? [bắt đầu cười]
Barney: Không, không, không. Chúng ta sẽ không cười về chuyện này, Ted. Đây không thể trở thành một câu chuyện vui nhộn mà chúng ta sẽ kể nhiều tháng trời. Nó sẽ không bao giờ như 'nhớ người mà cậu đã tán tỉnh không'-Không. Cậu biết sao không; vì chúng sẽ giả vờ, [Barney giơ tay lên và để chúng nghiêng một bên] tối hôm nay chưa bao giờ xảy ra.

Lily: Chào.
Robin: Chào.
Lily: Marshall vừa trốn thoát khỏi bữa tiệc của chúng tớ. Cậu giúp tớ vào đó nhé! Tớ cần giết anh ấy.
Robin: Thật ra tớ không còn vào được trong đó nữa cơ mà. Tớ đúng là con đần. Tớ đã ngộ nhận một lần và nghĩ rằng mình là Julia Roberts. Tớ không là khách VIP, còn không phải là IP; Tớ chỉ là một chữ P đơn côi ngồi ngoài đường.
Lily: Cậu biết gì không, tớ sẽ lấy chữ P trên đường hơn là Julia Roberts đấy.
Lily: Không ai còn nhớ một tờ phiếu bầu cử là là gì
Marshall: Quả là một bài phê bình chán ngắt của quốc gia chúng ta, ta đáng ra phải quên đi thời gian khủng hoảng trong lịch sử chính trị của nước ta.
Lily: [Trong giọng vẹt] Bài phê bình chán ngắt! Rrrawk! Được vậy, tôi phải đi tè đây!
Marshall: Nữa à?
[Marshall cùng Lily đến nhà vệ sinh]
Ted: Hai người đi đâu vậy?
Marshall: Chỉnh sửa... trang phục.

Robin: Sau anh lại làm điều này Ted? Sao anh lại ngồi đây suốt đêm, trong khi trời lạnh cóng mà vẫn tin rằng cô bí ngô của anh sẽ xuất hiện?
Ted: Ừm, anh hơi say. Anh biết nó hơi kỳ dị nhưng tình yêu của đời anh chắc hẳn sẽ không thần bí bước qua cánh cửa kia với trang phục bí ngô vào lúc 2:42 sáng. Nhưng đây có vẻ là chỗ tốt để mọi người ... ngồi và chờ đợi.
Lily: Đừng quá Ted về chuyện đó.
Ted: Mọi người vừa dùng tên tớ để làm động từ à?
Barney: Ờ, đúng vậy, chúng tôi đã lén làm vậy sau lưng cậu. "Ted-quá": nghĩ xa xôi. Đồng thời nên tham khảo "Ted-lên". "Ted-lên": nghĩ xa xôi và rốt cuộc kết quả là thảm họa. Ví dụ, "Billy đã Ted-lên khi anh ấy-"
Ted: Được rồi, tớ hiểu rồi!

Robin: Vậy nó là gì, con gián hay con chuột?
Lily: Nó là con gián chuột!
Robin: Cái gì!?
Lily: Nó là một sự kết hợp giữa hai con. Nó là một con gián và cũng là một con chuột, cậu biết đấy...
Barney: Nó có dài, mười chân và nhảy cha-cha?
Robin: Vậy nó là con gián-khoai tây-chuột?
Marshall: Đừng làm quá lên. Nó là con gián chuột.

The Duel [1.08]

[sửa]
[Nhớ lại]
Marshall: Khi Lily và tớ kết hôn... ai sẽ lấy căn hộ?
Ted: Wow... đó là một câu hỏi khó. Cậu biết ai sẽ là người mà tớ nghĩ họ sẽ giải quyết được vấn đề như thế không?
Marshall: Ai?
Ted: Ted Tương lai & Marshall Tương lai.
Marshall: Tất nhiên. Hãy để hai người họ giải quyết.
[Hiện tại]
Ted: Chết thật, Ted Quá khứ!

[Lily giúp Ted và Marshall bình tĩnh tại bệnh viên sau cuộc đấu kiếm]
Lily: Vào thứ Hai em sẽ nói với tất cả những đứa trẻ mẫu giáo, người mà em đã dạy chúng không chạy lung tôi với cây kéo, rằng vị hôn thê của mình đã đâm em với một cây kiếm trang trí ngớ ngẩn!
Marshall: Để công bằng, anh nghĩ nó không đến nỗi tệ vậy đâu.
Lily: Em xin lỗi, liệu đây có phải là cuộc bàn luận về độ sâu mà anh đã đâm em?
Robin: Em là người Canada. Nhớ không? Chúng em tổ chức Lễ Tạ Ơn vào tháng 10.
Ted: Ô anh quên mất. Người của em rất kỳ lạ và luôn phát âm từ 'out' là 'oot'.
Robin: Người của anh chính là những người đầy bạo lực; hệ thống chăm sóc sức khỏe của nước anh bị phá sản còn nước của anh thì chìm trong hầu hết nhiều vấn đề quan trọng.
Ted: [dừng] Cảnh sát của nước em gọi là 'Kỵ binh'.

Ted: Barney.
Barney: Có chuyện gì vậy?
Ted: Cậu có thời khóa biểu à? Đâu có ai có đâu.
Barney: Thì sao nào? [Ted lấy vội tờ giấy] Này! Đây là chuyện kinh doanh bí mật của tớ!
Ted: "Dịch vụ Cộng đồng được Tòa án Ủy quyền"??
Robin: Ôi chúa ơi, anh bị quản chế à? Anh đã làm gì vậy?
Barney: Đó là chuyện kinh doanh bí mật của tớ!
[nhớ lại khi Barney chạy đi vì tè bậy trên tường.]
Barney: Tớ đã bị phạt vì bức tường ấy là của một nhà thờ!
Ted: Cậu tè lên một nhà thờ?
Barney: Tờ tè trong một con hẻm nhưng lại không biết đó là nhà thờ vì lúc đó tớ say!
Ted: Cậu thật độc ác!
Robin: Thế giới nay đã trở lại bình thường.
Marshall: Anh ổn chứ?
Ted: Đương nhiên. Sao vậy?
Marshall: Ờ... tớ không biết. Cô gái mơ ước của cậu...đang hẹn hò với tỷ phú.
Ted: Được rồi, trước tiên, là 100 triệu phú. Và thứ hai, cô ấy không là cô gái mơ ước của tớ. Chúng tớ chỉ là bạn. Nhìn xem, sẽ không thông minh nếu chúng tớ thành đôi với nhau. Ý..ý tớ là, tớ đang tìm kiếm sự bình yên, còn cô ấy chỉ muốn tìm kiếm.... [Barney bắt đầu ngáy ngủ]
Barney: Cái gì...? Cậu xong chưa? Tốt. Tớ đang kiểm ra bàn thứ tư. Thấy cô gái nhỏ hấp dẫn ở cuối bàn chứ? Cô ấy lùn nhưng ngực đầy đặn. Tớ rất thích! Cô ấy thích người nửa ngực. [thì thầm với Ted] Đi nào.
Ted: Đúng và cậu sẽ nói gì? Câu đầu tiên cậu sẽ nói là gì?
Barney: Sẽ là, ờ... 'Bố đã về nhà.'
Ted: Bố đã về nhà?
Barney: Đúng!
Ted: Được rồi, cậu..cậu muốn chúng ta đi đến đó ngay bây giờ và nói 'Bố đã về nhà.' Nghĩ sáng suốt vào, Barney.
Barney: Hmm...đúng, Tớ nghĩ khá chắc chắn.

Ted: Sau họ lại gọi là karaoke? Người phụ nữ sáng chế ra nó có tên là Karey Okee à? Đó là những gì tôi nghĩ đến.

The Limo [1.11]

[sửa]
Marshall: Xem chúng ta này, chạy lòng vòng trong chiếc limo, ăn bánh hot dog... Chúng ta như tổng thống vậy.

Ted: Anh không phải là... Moby, đúng không?
Moby Giả: Ai?
Robin: Nghệ sĩ thu âm, Moby.
Moby Giả: Ô, không.
Barney: Vậy sao khi chúng tôi nói "Này, Moby" thì anh lại đến đây?
Moby Giả: Ô, tôi tưởng anh kêu là Tony.
Ted: Vì tên anh là Tony?
Moby Giả: Không.
[Marshall và Lily đang bàn tính về ý tưởng cho đám cưới]
Marshall: Được, anh chỉ nói rằng đây cũng là đám cưới của anh và anh có quyền lên tiếng về việc này.
Lily: Nhưng em là cô dâu. Vậy em thắng.
Marshall: Nhưng anh nghĩ kết hôn là việc hai người chia sẻ cuộc sống cho nhau.
Lily: Đúng, nhưng anh là chú rể. Vậy em thắng.

[Lily dẫn Barney ra trước quán MacLaren's sau khi cô thấy anh đang quyến rũ Claudia, người vừa gây gỗ và hoãn đám cưới của mình với Stuart]
Lily: Claudia sắp kết hôn vào ngày mai vì vậy nếu em bắt gặp anh thở chung không khí với cô ấy, em sẽ lấy mất hai "hạt đậu" của anh và em sẽ nghiền chúng thật mạnh để mắt anh rơi ra và em sẽ cho chúng vào mồm anh như nho!
Barney: Chờ đã, mắt hay "vật thể" của anh?
Lily: [suy nghĩ] Một trong hai!
Lily: [nói chuyện với Ted sau khi anh ra khỏi phòng ngủ] Này, anh đã đi đâu vào tối hôm qua vậy?
Ted: Anh có một đêm tuyệt vời chưa từng .
Marshall: Nói cho tớ nghe đi! Cái bánh ấy. Cái bánh ngon nhất mà tớ từng ăn. Thật đấy, dạ dày của tớ như nói "Này anh bạn, tôi không biết thứ mà anh đang ăn vì tôi không có mắt nhưng nó rất tuyệt vì vậy cứ gửi nó xuống ống thực quản nhé."
Lily: Đúng thế, em biết, dạ dày của em thì cứ như "Này cô bạn gái, chúng ta không hợp nhau nhưng cái bánh đó..."

Victoria: Sau ta không... nhảy nhỉ. Và có một khoảng thời gian tuyệt vời. Cho đến khi kết thúc, ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa.
Ted: Trừ khi-
Victoria: Không. Không trừ khi. Không thư điện tử, không số điện thoại, kể cả không tên nữa. Tối nay, ta sẽ tạo nên một kỷ niệm sẽ không bao giờ lu mờ. Sau đó, khi chúng ta già yếu, chúng ta sẽ nhớ lại kỷ niệm này... và nó sẽ rất tuyệt vời.
Ted: Wow... Được, anh đồng ý.
Victoria: [nhiệt tình] Được rồi!
Ted: Anh đoán, ờ, gì nhỉ, chúng ta sẽ cần đến tên giả?
Victoria: Um... anh có thể gọi em là Buttercup. [Ted và "Buttercup" bắt tay]
Ted: Rất vui được em, Buttercup. Anh là... Lando Calrissian. [Victoria cười] Wow, việc này thú vị nhỉ. Tên của chúng ta sẽ không bao giờ được tiết lộ-
Barney: [đang nắm tay một phù dâu] Này Ted, Ted, Ted, nhìn này! Tớ có một phù dâu! Ted Ted nhìn này, Ted! Đây là phù dâu nóng bỏng thứ hai đấy! Ted, nhìn này! Gặp lại sau nhé Ted.
Ted: [nói với Victoria] Anh là Ted.
Victoria: Victoria.
Marshall: [nói với Ted] Hai ngày liền?
Lily: Wow, giờ phòng của anh chắc phải ngửi như chuồng khỉ vậy.

Barney: [trong khu vực bắn laser] Đừng là người hùng, Scherbatsky!
Robin: Gặp anh ở thế giới bên kia.
Cả hai: Yaahhhhh! Nạp súng!
[Cả hai đều bị bắn]
Barney: Chết tiệt, em có muốn ăn bánh quy mềm không?
Robin: Được rồi.
Victoria: Em chỉ có hai người bạn trai cũ thôi, Ted.
Robin: Báo động giả bộ!
Victoria: Đúng, đó là hai mối quan hệ nghiêm túc. Nhưng em đã từng lăng nhăng với người khác trong khoảng thời gian ấy.
Robin: Báo động dâm đảng!

Victoria: Tôi sẽ kể cho mọi người cậu chuyện đáng xấu hổ nhất của em.
Marshall: Đúng, Victoria! Mạnh dạn vào.
Victoria: Được rồi, chuyện này liên quan đến trò "Sự thật hay Thách thức", nắp chai của hộp kẹo dẻo và bồn tắm nước nóng tại nhà nghỉ hưu của ông bà em.
Ted Tương lai: Các con, bố đã kể cho con rất nhiều câu chuyện không đúng đắn, nhưng không đời nào bố kể cho con câu chuyện này. Đừng lo, nó không hay lắm đâu.
Marshall: [nhìn Victoria ngơ ngác] Đó là câu chuyện vĩ đại nhất từ trước đến nay!

Cupcake [1.16]

[sửa]
Lily: [Đang thử váy cưới] Ôi, chiếc đầm này chắc hẳn tớ sẽ đặt vào đêm cưới.

Ted: Khoảng thời gian dài chính là khi một thiếu niên nói dối nói với mọi người sẽ đặt vào mùa hè trước đại học.
Bilson: Cà vạt đẹp đấy! Sốt thịt bò!
Anh chàng dở hơi Công sở: Ồ, sốttt thịt bò!
[Marshall nhìn vào vết giơ trên cà vạt của anh]
Barney: Marshall, bên cạnh. Cà vạt của cậu dính sốt thịt bò. A1? Đủ chứ? Cố gắng theo kịp đi.
Bilson: Được rồi, Eriksen, bắt đầu công việc nào. Giờ là 2 giờ sáng và trời đang mưa, ding dong? Tiếng Chuông cửa? Ô, xin chào, Jessica Alba đang mặc một chiếc áo mưa và không mặc thứ gì khác, chờ đã, cốc cốc, có ai đó ở cửa sau.
Marshall: Tôi không có cửa sau.
Bilson: Ôi Chúa tôi, Jessica Simpson, thật bất ngờ. Hai Jessica, anh phải chọn một, anh sẽ làm gì? Tiến lên nào!
Marshall: Hay đấy, được rồi, tôi đã đính hôn.
Anh chàng dở hơi Công sở: Hôn thê của anh đã ra khỏi thành phố, anh sẽ làm gì? Tiến lên!
Marshall: Chúng tôi vẫn đính hôn.
Bilson: Được rồi, hôn thê của anh đã chết, bị đâm xe buýt, anh sẽ làm gì, ĐI MAU!

Marshall: Anh muốn đưa em kiện hàng.
Lily: Kiện hàng? Anh đã đưa cho em kiện hàng rồi. Anh có một kiện hàng rất tuyệt vời, Marshall. Em yêu kiện hàng của anh.
Marshall: Lily, em là người phụ nữ tuyệt vời nhất anh từng biết. Em xứng đáng một kiện hàng to hơn nữa.
Lily: Kiện hàng của anh luôn đủ to. Anh có lẽ không biết Marshall Eriksen đây, nhưng anh có một kiện hàng lớn!
[Marshall nhìn xung quanh để kiếm một cô nàng nóng bỏng đang chú ý đến anh và cười quyến rũ anh]
Cô bé: Cô có hôn phu không?
Lily: Marshall đã ở đây hôm qua, chúng nó mới học từ "hôn phu."
Robin: Ô không, cô không có hôn phu.
Cô bé: Vậy cô sống với ai?
Robin: Thực ra cô có năm con chó.
Cô bé: Cô không cô đơn à?
Robin: Không, cô có năm con chó.
Cô bé: Bà cháu có năm còn mèo và rất cô đơn.
Robin: Đúng, đó là mèo, cô không phải là bà già nuôi mèo đáng thương, không phải bà già nuôi mèo của cháu - có ai có câu hỏi khác không?
Cậu bé: Cô bị đồng tính à?
Robin: KHÔNG, CHÁU BỊ Ư? Jeez. [lầm bầm] Tất cả những phụ nữ sống cô đơn không phải bị đồng tính.

Sandy Rivers: [nói với Robin] Ta nên qua đêm!
Robin: Cái gì?!?!
Rivers: Sao lại không, chúng ta đều đơn độc, chúng ta đều gợi cảm, chúng ta đều giỏi làm chuyện đó, ít nhất anh giỏi chuyện đó, và nếu em không giỏi, đừng lo, anh vẫn sẽ có một thời gian tốt đẹp.
Robin: Đúng, hãy nhớ lại hình ảnh kinh dị của mái tóc mũ bảo hiểm của anh chống lại đầu bảng, tôi không muốn dính dáng với đồng nghiệp.
Rivers: Dính dáng? Ai nói là dính dáng? Anh chỉ nói là ta nên qua đêm! Làm tình rất vui! [anh đưa cho cô số điện thoại và chương trình thời sự bắt đầu] Số điện thoại đây, gọi anh lúc nào cũng được. [đọc kịch bản] Rất nhiều đội ra tay vào tối nay...
Barney: [nói với Ted] Cậu có khắt khe với nạn gái mại dâm không? Anh bạn, đó là nghề nghiệp tồn tại lâu nhất thế giới.
Marshall: Cậu có nghĩ nó có thật không?
Barney: Ồ đúng, tớ nghĩ người tối cổ sẽ đưa cho gái gọi tối cổ một con cá to chỉ để qua đêm.
Marshall: À ha, vậy nghề nghiệp lâu nhất trên trái đất là câu cá. Kaboom! Tội danh thành lập!

Ted: Mary, anh sẽ không làm tình với gái gọi đâu.
Mary: Không Ted, em là người tư vấn pháp lý.
Ted: Em là gái gọi.
Mary: Không, em là người tư vấn pháp lý.
Ted: Không, em là gái gọi.
Mary: Không, em là tư vấn pháp lý.
Ted: [dừng] Em là tư vấn pháp lý ư. Anh bạn, đó là nghề nghiệp tồn tại lâu nhất thế giới đấy.
Ted: Wow, em làm theo ý tưởng của Barney. Em chắc hẳn phải tuyệt vọng lắm.
Lily: Em lên kế hoạch cho một đám cưới trong 9 tuần cho 200 người. Bây giờ em sẽ đồng ý về mọi việc.
Barney: [cười dâm đảng] Này, Lily...
Lily: Không, Barney.

Robin: [Cô và Lily lấy ra một chiếc váy lộng lẫy] Được rồi, cậu nghĩ thế naò?
Barney: [Nhìn lõm] Tệ hại.
Lily: Anh sẽ trở thành một người cha tốt.
Barney: Hai người nhìn thật cổ điển và xinh đẹp, hai người tệ hại như ngón tay cái bị đau vậy. Hai người có xem mấy đứa trẻ ăn mặc ngày này chứ, như Ashlee và Lindsay và Paris? Họ đều mặc như vũ nữ. Đó là "Mặc giống gái gọi hay về nhà." Giờ các cô gái... MẶC HỞ HANG VAÒ!