Bước tới nội dung

Khác biệt giữa bản sửa đổi của “AS Saint-Étienne”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 59: Dòng 59:


====Thời kì hoàng kim (1956–1981)====
====Thời kì hoàng kim (1956–1981)====

[[File:Michel Platini 2010.jpg|thumb|upright|200px|[[Michel Platini]] từng thi đấu cho Saint-Étienne.]]
Dưới thời Snella, Saint-Étienne trở thành câu lạc bộ Pháp đầu tiên sau khi giành được [[Coupe Charles Drago]] vào năm 1955. Hai mùa giải sau , câu lạc bộ đã giành được chức vô địch quốc nội đầu tiên. Được dẫn dắt bởi thủ môn [[Claude Abbes]] , hậu vệ [[Robert Herbin]] , cũng như các tiền vệ [[René Ferrier]], [[Kees Rijvers]] và tiền đạo [[Georges Peyroche]], Saint-Étienne đã giành chức vô địch giải đấu với bốn điểm nhiều hơn [[RC Lens|Lens]]. Năm 1958, Saint-Étienne lần thứ hai giành được Coupe Drago. Sau mùa giải tiếp theo, khi câu lạc bộ đứng thứ sáu, Snella rời câu lạc bộ và được thay thế bởi [[René Vernier]]. Tại mùa giải đầu tiên của đội dưới thời Vernier, Saint-Étienne đứng thứ 12, thành tích tệ nhất của câu lạc bộ kể từ khi xếp thứ 11 tám mùa trước. Ở mùa giải tiếp theo, [[François Wicart]] gia nhập ban huấn luyện. Năm 1961, [[Roger Rocher]] trở thành chủ tịch của câu lạc bộ và nhanh chóng trở thành một trong những nhà đầu tư chính. Sau hai mùa giải dưới thời Wicart, Saint-Étienne đã xuống hạng sau khi xếp thứ 17 trong mùa giải 1961–62 . Tuy nhiên, Wicart đã giúp câu lạc bộ vô địch [[Cúp bóng đá Pháp|Coupe de France]] lần đầu tiên vào năm 1962, cùng với người đồng quản lý [[Henri Guérin]] khi đội đã đánh bại [[FC Nancy]] 1–0 trong trận chung kết . Ông cũng đã giúp câu lạc bộ trở lại giải hạng nhất Pháp sau một mùa giải ở giải hạng hai, nhưng sau mùa giải, Wicart lại bị thay thế bởi Snella, người đã trở lại làm huấn luyện viên sau một thời gian thành công ở Thụy Sĩ với [[Servette]] .
Dưới thời Snella, Saint-Étienne trở thành câu lạc bộ Pháp đầu tiên sau khi giành được [[Coupe Charles Drago]] vào năm 1955. Hai mùa giải sau , câu lạc bộ đã giành được chức vô địch quốc nội đầu tiên. Được dẫn dắt bởi thủ môn [[Claude Abbes]] , hậu vệ [[Robert Herbin]] , cũng như các tiền vệ [[René Ferrier]], [[Kees Rijvers]] và tiền đạo [[Georges Peyroche]], Saint-Étienne đã giành chức vô địch giải đấu với bốn điểm nhiều hơn [[RC Lens|Lens]]. Năm 1958, Saint-Étienne lần thứ hai giành được Coupe Drago. Sau mùa giải tiếp theo, khi câu lạc bộ đứng thứ sáu, Snella rời câu lạc bộ và được thay thế bởi [[René Vernier]]. Tại mùa giải đầu tiên của đội dưới thời Vernier, Saint-Étienne đứng thứ 12, thành tích tệ nhất của câu lạc bộ kể từ khi xếp thứ 11 tám mùa trước. Ở mùa giải tiếp theo, [[François Wicart]] gia nhập ban huấn luyện. Năm 1961, [[Roger Rocher]] trở thành chủ tịch của câu lạc bộ và nhanh chóng trở thành một trong những nhà đầu tư chính. Sau hai mùa giải dưới thời Wicart, Saint-Étienne đã xuống hạng sau khi xếp thứ 17 trong mùa giải 1961–62 . Tuy nhiên, Wicart đã giúp câu lạc bộ vô địch [[Cúp bóng đá Pháp|Coupe de France]] lần đầu tiên vào năm 1962, cùng với người đồng quản lý [[Henri Guérin]] khi đội đã đánh bại [[FC Nancy]] 1–0 trong trận chung kết . Ông cũng đã giúp câu lạc bộ trở lại giải hạng nhất Pháp sau một mùa giải ở giải hạng hai, nhưng sau mùa giải, Wicart lại bị thay thế bởi Snella, người đã trở lại làm huấn luyện viên sau một thời gian thành công ở Thụy Sĩ với [[Servette]] .


[[File:Michel Platini 2010.jpg|thumb|upright|200px|[[Michel Platini]] từng thi đấu cho Saint-Étienne.]]
Trong mùa giải đầu tiên của Snella trở lại , Saint-Étienne đã giành được chức vô địch giải đấu thứ hai và ba mùa giải sau đó , giành chức vô địch thứ ba. Danh hiệu thứ ba và cũng là danh hiệu cuối cùng của Snella với câu lạc bộ với đội hình gồm những tuyển thủ Pháp như [[Georges Bereta]] , [[Bernard Bosquier]] , [[Gérard Farison]] và [[Hervé Revelli]]. Sau mùa giải, Snella trở lại Servette và cựu huấn luyện viên của [[Stade de Reims]] là [[Albert Batteux]] thay thế ông. Trong mùa giải đầu tiên của Batteux năm 1967–68 , Saint-Étienne đã giành được cú đúp sau khi vô địch Ligue 1 và Coupe de France. Trong mùa giải tiếp theo, Batteux đã vô địch giải đấu và trong mùa giải tiếp theo, lại giành được cú đúp. Sự nổi lên nhanh chóng của câu lạc bộ đối với bóng đá Pháp dẫn đến sự kì vọng cao từ chủ sở hữu câu lạc bộ và những người ủng hộ, tuy vậy sau hai mùa giải không có danh hiệu, Batteux bị cho ra đi và được thay thế bởi cựu cầu thủ Saint-Étienne [[Robert Herbin]].
Trong mùa giải đầu tiên của Snella trở lại , Saint-Étienne đã giành được chức vô địch giải đấu thứ hai và ba mùa giải sau đó , giành chức vô địch thứ ba. Danh hiệu thứ ba và cũng là danh hiệu cuối cùng của Snella với câu lạc bộ với đội hình gồm những tuyển thủ Pháp như [[Georges Bereta]] , [[Bernard Bosquier]] , [[Gérard Farison]] và [[Hervé Revelli]]. Sau mùa giải, Snella trở lại Servette và cựu huấn luyện viên của [[Stade de Reims]] là [[Albert Batteux]] thay thế ông. Trong mùa giải đầu tiên của Batteux năm 1967–68 , Saint-Étienne đã giành được cú đúp sau khi vô địch Ligue 1 và Coupe de France. Trong mùa giải tiếp theo, Batteux đã vô địch giải đấu và trong mùa giải tiếp theo, lại giành được cú đúp. Sự nổi lên nhanh chóng của câu lạc bộ đối với bóng đá Pháp dẫn đến sự kì vọng cao từ chủ sở hữu câu lạc bộ và những người ủng hộ, tuy vậy sau hai mùa giải không có danh hiệu, Batteux bị cho ra đi và được thay thế bởi cựu cầu thủ Saint-Étienne [[Robert Herbin]].



Phiên bản lúc 08:02, ngày 26 tháng 8 năm 2021

Saint-Étienne
Tên đầy đủAssociation Sportive de Saint-Étienne Loire
Biệt danhLes Verts (The Greens)
Sainté (Saints)
Les Stéphanois
Tên ngắn gọnASSE
Thành lập1919; 105 năm trước (1919)
SânSân vận động Geoffroy-Guichard
Sức chứa41.965
Chủ sở hữuCesse Foot (44%)
France Croissance Foot (44%)
Association ASSE (12%)
Chủ tịchBernard Caïazzo (Supervisory Board)
Huấn luyện viên trưởngClaude Puel
Giải đấuLigue 1
2020-21Ligue 1, thứ 11
Trang webTrang web của câu lạc bộ
Mùa giải hiện nay

Association Sportive de Saint-Étienne Loire, (phát âm tiếng Pháp: ​[asɔsjasjɔ̃ spɔrtɪv də sɛ̃t‿etjɛn lwaʁ]; thường được gọi là AS Saint-Étienne, ASSE hay đơn giản là Saint-Étienne) là một câu lạc bộ bóng đá Pháp có trụ sở tại Saint-Étienne hiện đang chơi tại Ligue 1.Saint-Étienne là câu lạc bộ Pháp thành công nhất với 10 lần vô địch Ligue 1, 6 lần vô địch Cúp quốc gia Pháp, 5 lần vô địch Siêu cúp bóng đá Pháp và một lần vào chung kết Cúp C1 Châu Âu [1]. Đội bóng cũng đang giữ kỉ lục số lần vô địch Ligue 1. Lần gần nhất ASSE vô địch bóng đá Pháp đã là mùa giải 1980/81.

Saint-Étienne cũng đã từng là đội bóng số một của nước Pháp trong những năm 1970s. Đội đã có một lần đá trận chung kết Cúp C1 và để thua Bayern Munich mùa giải 1975/76.

Saint-Étienne nổi tiếng với biệt danh là Quỷ Xanh, màu áo truyền thống của đội là xanh lá. Sân nhà của đội bóng là Geoffroy-Guichard, hay còn gọi là Địa Ngục Xanh, có sức chứa 41.965 chỗ ngồi.

Đối thủ truyền kiếp của Saint-Étienne là Olympique Lyonnais, có trụ sở gần Lyon. Hằng năm hai đội có những trận Derby vùng Rhône.

Năm 2009 Saint-Étienne đã thành lập thêm đội bóng nữ.

Lịch sử

Thời kì đầu

AS Saint-Étienne được thành lập vào năm 1919 bởi các nhân viên của Groupe Casino, là một tập đoàn đa quốc gia của Pháp với lĩnh vực bán lẻ ,dưới cái tên Amicale des employes de la Société des Magasins Casino (ASC) . Câu lạc bộ đã sử dụng màu xanh lá cây làm màu cơ bản do nó là màu biểu trưng cho công ty. Năm 1920, Liên đoàn Bóng đá Pháp (FFF) đã cấm đặt tên doanh nghiệp gắn với tên câu lạc bộ thể thao, vì vậy họ đã bỏ tên "Casino" và đổi tên thành Amical Sporting Club để giữ lại từ viết tắt ASC. Năm 1927, Pierre Guichard đảm nhận vị trí chủ tịch câu lạc bộ và sau khi hợp nhất với câu lạc bộ địa phương Stade Forézien Universitaire, đổi tên thành Hiệp hội thể thao Stéphanoise .

Vào tháng 7 năm 1930, Hội đồng Quốc gia của FFF đã bỏ phiếu 128–20 để ủng hộ tính chuyên nghiệp của bóng đá Pháp. Năm 1933, Stéphanoise chuyển sang hoạt động bóng đá chuyên nghiệp và đổi tên thành AS Saint-Étienne. Câu lạc bộ được đưa vào giải hạng hai và trở thành thành viên đầu tiên của giải đấu sau khi kết thúc ở vị trí á quân. Saint-Étienne tiếp tục ở lại Hạng 2 trong bốn mùa giải nữa trước khi được thăng hạng lên Hạng 1 trong mùa giải 1938–39 dưới sự dẫn dắt của cầu thủ người Anh Teddy Duckworth. Tuy nhiên, đội chỉ thi đấu ở giải hạng nhất trong thời gian ngắn do Chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu..

Saint-Étienne trở lại giải hạng nhất sau chiến tranh dưới thời Ignace Tax, người Pháp gốc Áo và gây bất ngờ khi về nhì trước Lille, đội bóng số một Pháp thời điểm đó, ở mùa giải đầu tiên sau chiến tranh. Câu lạc bộ đã không cải thiện được thành tích đó trong các mùa giải tiếp theo dưới thời Tax và trước mùa giải 1950–51 , Tax bị cho ra đi và được thay thế bởi cựu cầu thủ Saint-Étienne là Jean Snella.

Thời kì hoàng kim (1956–1981)

Dưới thời Snella, Saint-Étienne trở thành câu lạc bộ Pháp đầu tiên sau khi giành được Coupe Charles Drago vào năm 1955. Hai mùa giải sau , câu lạc bộ đã giành được chức vô địch quốc nội đầu tiên. Được dẫn dắt bởi thủ môn Claude Abbes , hậu vệ Robert Herbin , cũng như các tiền vệ René Ferrier, Kees Rijvers và tiền đạo Georges Peyroche, Saint-Étienne đã giành chức vô địch giải đấu với bốn điểm nhiều hơn Lens. Năm 1958, Saint-Étienne lần thứ hai giành được Coupe Drago. Sau mùa giải tiếp theo, khi câu lạc bộ đứng thứ sáu, Snella rời câu lạc bộ và được thay thế bởi René Vernier. Tại mùa giải đầu tiên của đội dưới thời Vernier, Saint-Étienne đứng thứ 12, thành tích tệ nhất của câu lạc bộ kể từ khi xếp thứ 11 tám mùa trước. Ở mùa giải tiếp theo, François Wicart gia nhập ban huấn luyện. Năm 1961, Roger Rocher trở thành chủ tịch của câu lạc bộ và nhanh chóng trở thành một trong những nhà đầu tư chính. Sau hai mùa giải dưới thời Wicart, Saint-Étienne đã xuống hạng sau khi xếp thứ 17 trong mùa giải 1961–62 . Tuy nhiên, Wicart đã giúp câu lạc bộ vô địch Coupe de France lần đầu tiên vào năm 1962, cùng với người đồng quản lý Henri Guérin khi đội đã đánh bại FC Nancy 1–0 trong trận chung kết . Ông cũng đã giúp câu lạc bộ trở lại giải hạng nhất Pháp sau một mùa giải ở giải hạng hai, nhưng sau mùa giải, Wicart lại bị thay thế bởi Snella, người đã trở lại làm huấn luyện viên sau một thời gian thành công ở Thụy Sĩ với Servette .

Michel Platini từng thi đấu cho Saint-Étienne.

Trong mùa giải đầu tiên của Snella trở lại , Saint-Étienne đã giành được chức vô địch giải đấu thứ hai và ba mùa giải sau đó , giành chức vô địch thứ ba. Danh hiệu thứ ba và cũng là danh hiệu cuối cùng của Snella với câu lạc bộ với đội hình gồm những tuyển thủ Pháp như Georges Bereta , Bernard Bosquier , Gérard FarisonHervé Revelli. Sau mùa giải, Snella trở lại Servette và cựu huấn luyện viên của Stade de ReimsAlbert Batteux thay thế ông. Trong mùa giải đầu tiên của Batteux năm 1967–68 , Saint-Étienne đã giành được cú đúp sau khi vô địch Ligue 1 và Coupe de France. Trong mùa giải tiếp theo, Batteux đã vô địch giải đấu và trong mùa giải tiếp theo, lại giành được cú đúp. Sự nổi lên nhanh chóng của câu lạc bộ đối với bóng đá Pháp dẫn đến sự kì vọng cao từ chủ sở hữu câu lạc bộ và những người ủng hộ, tuy vậy sau hai mùa giải không có danh hiệu, Batteux bị cho ra đi và được thay thế bởi cựu cầu thủ Saint-Étienne Robert Herbin.

Trong mùa giải đầu tiên Herbin nắm quyền, Saint-Étienne đứng thứ 4 trong giải đấu và lọt vào bán kết Coupe de France. Trong hai mùa giải tiếp theo, câu lạc bộ đã giành được cú đúp, chức vô địch giải đấu thứ bảy và thứ tám trong sự nghiệp và danh hiệu Coupe de France thứ ba và thứ tư. Năm 1976, Saint-Étienne trở thành câu lạc bộ Pháp đầu tiên kể từ Stade de Reims năm 1959 lọt vào trận chung kết Cúp C1 châu Âu . Trong trận đấu diễn ra tại Hampden ParkScotland, Saint-Étienne phải đối mặt với câu lạc bộ Đức Bayern Munich , đội đang là đương kim vô địch và được cho là đội mạnh nhất thế giới vào thời điểm đó. Trận đấu diễn ra sôi nổi với việc Saint-Étienne không thể ghi bàn sau nhiều cơ hội của Jacques Santini , Dominique BathenayOsvaldo Piazza , trong số những người khác. Tuy nhiên, một bàn thắng duy nhất của Franz Roth cuối cùng đã quyết định kết quả và những người ủng hộ Saint-Étienne đã rời Scotland trong nước mắt, tuy nhiên, không phải không có biệt danh cho các cột ghi bàn là " les poteaux carrés " ("các cột vuông"). Saint-Étienne đã giành được giải thưởng an ủi khi vô địch giải đấu để kết thúc một mùa giải thành công và trong mùa giải tiếp theo, đội đã giành được Coupe de France. Năm 1981, Saint-Étienne, do Michel Platini làm đội trưởng , đã giành chức vô địch giải đấu cuối cùng cho đến nay sau khi vô địch giải đấu lần thứ mười. Sau hai mùa giải phụ trách, Herbin rời câu lạc bộ để chuyển đến Lyon.

Danh hiệu

Quốc nội

Đấu trường châu lục

Thống kê

Kỉ lục cá nhân

Cúp Châu Âu

Tính tới thời điểm trước năm 2019

Tên giải đấu Số trận Thắng Hòa Thua Số bàn thắng Bị thủng lưới
UEFA Champions League 41 19 7 15 50 44
UEFA Europa League 68 28 22 18 111 73
UEFA Cup Winners' Cup 6 1 3 5 2 7
Total 115 51 32 38 163 124

Đội hình hiện tại

Tính đến ngày 18 tháng 8 năm 2021.[2]

Ghi chú: Quốc kỳ chỉ đội tuyển quốc gia được xác định rõ trong điều lệ tư cách FIFA. Các cầu thủ có thể giữ hơn một quốc tịch ngoài FIFA.

Số VT Quốc gia Cầu thủ
1 TM Pháp Stefan Bajic
2 HV Cameroon Harold Moukoudi
4 HV Guinée Saïdou Sow
5 HV Pháp Timothée Kolodziejczak
6 TV Pháp Lucas Gourna-Douath
7 TV Algérie Ryad Boudebouz
8 TV Pháp Mahdi Camara (đội trưởng)
9 Pháp Charles Abi
10 Tunisia Wahbi Khazri
11 HV Brasil Gabriel Silva
13 HV Peru Miguel Trauco
14 Bờ Biển Ngà Jean-Philippe Krasso
15 TV Pháp Bilal Benkhedim
Số VT Quốc gia Cầu thủ
16 TM Sénégal Boubacar Fall
17 TV Pháp Adil Aouchiche
18 Pháp Arnaud Nordin
19 TV Cameroon Yvan Neyou
20 TV Gabon Denis Bouanga
22 HV Pháp Alpha Sissoko
25 TV Sénégal Assane Dioussé
26 TV Pháp Maxence Rivera
27 HV Pháp Yvann Maçon
28 TV Pháp Zaydou Youssouf
29 TV Pháp Aimen Moueffek
31 HV Cameroon Bryan Nokoue
40 TM Pháp Etienne Green
TM Algérie Nabil Ouennas

Các huấn luyện viên



Chú thích

  1. ^ https://www.ligue1.com/Articles/LEGENDS/2020/04/16/all-you-need-to-know-as-saint-etienne
  2. ^ “Effectif professionnel” (bằng tiếng French). asse.fr. Truy cập ngày 10 tháng 8 năm 2018.Quản lý CS1: ngôn ngữ không rõ (liên kết)
  3. ^ “France – Trainers of First and Second Division Clubs”. RSSSF. Truy cập ngày 6 tháng 1 năm 2011.

Liên kết ngoài