Bước tới nội dung

Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tập Cận Bình”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động Sửa đổi di động nâng cao
n Đã lùi lại sửa đổi của Hongkytran (Thảo luận) quay về phiên bản cuối của Xoviet nghetinh123
Thẻ: Lùi tất cả
Dòng 156: Dòng 156:
Với tư cách là nhân vật trung tâm của thế hệ lãnh đạo thứ năm của Cộng hòa nhân dân, Tập đã tập trung hóa đáng kể quyền lực thể chế bằng cách đảm nhiệm một loạt vị trí lãnh đạo rộng lớn, bao gồm chủ tọa Ủy ban an ninh quốc gia mới được thành lập, cũng như những ban chỉ đạo mới lên cải cách xã hội và kinh tế, cấu trúc lại quân sự và hiện đại hóa, và Internet. Tư tưởng chính trị của Tập được đưa vào đảng và hiến pháp quốc gia. Nhiệm kì của ông cũng được coi một sự trở lại của sự [[sùng bái cá nhân]] và gỡ bỏ giới hạn nhiệm kì cho chức vụ chủ tịch năm 2018.
Với tư cách là nhân vật trung tâm của thế hệ lãnh đạo thứ năm của Cộng hòa nhân dân, Tập đã tập trung hóa đáng kể quyền lực thể chế bằng cách đảm nhiệm một loạt vị trí lãnh đạo rộng lớn, bao gồm chủ tọa Ủy ban an ninh quốc gia mới được thành lập, cũng như những ban chỉ đạo mới lên cải cách xã hội và kinh tế, cấu trúc lại quân sự và hiện đại hóa, và Internet. Tư tưởng chính trị của Tập được đưa vào đảng và hiến pháp quốc gia. Nhiệm kì của ông cũng được coi một sự trở lại của sự [[sùng bái cá nhân]] và gỡ bỏ giới hạn nhiệm kì cho chức vụ chủ tịch năm 2018.


== Sự nghiệp ==
== Thời trẻ và giáo dục ==


[[File:Xi Jinping, Xi Yuanping and Xi Zhongxun in 1958.jpg|left|thumb|Tập lúc 5 tuổi (trái) với em trai [[Xi Yuanping]] (giữa) và cha ông [[Tập Trọng Huân]] (phải) năm 1958]]


Tập Cận Bình được sinh ở Bắc Kinh vào ngày [[15 tháng 6]] năm [[1953]] tại [[Bắc Kinh]], là con trai thứ hai của cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc [[Tập Trọng Huân]] và vợ của ông là [[Tề Tâm]].Sau khi thành lập Cộng hòa nhân dân Trung Quốc năm 1949 bởi [[Mao Trạch Đông]], cha của Tập đã giữ một loạt các vị trí, bao gồm Trưởng ban tuyên truyền, phó thủ tướng, và phó chủ tịch của Quốc hội nhân dân quốc gia Trung Quốc.<ref>{{Cite news|url=https://www.rferl.org/a/china-profile-xi-jinping/24764283.html|title=Profile: Chinese Vice President Xi Jinping|last=|first=|date=7 November 2012|work=[[Radio Free Europe/Radio Liberty]]|access-date=26 August 2013|url-status=live|archive-url=https://web.archive.org/web/20131019083336/http://www.rferl.org/content/china-profile-xi-jinping/24764283.html|archive-date=19 October 2013}}</ref> Tập có hai người chị, , Qiaoqiao (Chinese: 桥桥), sinh năm 1949 and An'an (Chinese: 安安), sinh năm 1952. Cha của Tập đến từ [[Phú Bình, Vị Nam|Phú Bình]], tỉnh [[Thiểm Tây]], [[Trung Quốc]], và Tập có dòng dõi xa xưa đàng nội từ Xiying ở Dengzhou, Hà Nam. <ref>[[Charles-Edouard Bouée|Bouée, Charles-Edouard]], [http://books.google.com/books?id=FhtRA3XJY9gC&pg=PA93&lpg=PA93&dq=Luoyang+factory+xi+jinping&source=bl&ots=5P9joXBHtp&sig=Ee73FKw784tZvKG4Qv-RtXnRNnE&hl=en&sa=X&ei=si08T9jJK8jC2wWC5ZXzBg&ved=0CCoQ6AEwAQ#v=onepage&q=Luoyang%20factory%20xi%20jinping&f=false ''China's Management Revolution: Spirit, Land, Energy''], (Palgrave Macmillan, ngày 15 tháng 12 năm 2010), p. 93; via [[Googlebooks]]. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2012.</ref><ref>{{cite news |url = http://hn.wenweipo.com/news/zhuanti/2012-11-16/23713.html |script-title=zh:本報獨家探訪河南鄧州習營村|last=Fangqin|first=Sun|date=16 November 2012|work=[[Wen Wei Po]]|accessdate=15 November 2012|language=zh-Hant|trans-title=This Newspaper's Exclusive Visit To Xiying Village, Dengzhou County, Henan|archive-url=https://web.archive.org/web/20130123040758/http://hn.wenweipo.com/news/zhuanti/2012-11-16/23713.html|archive-date=23 January 2013}}</ref>


Tập Cận Bình sinh ngày [[15 tháng 6]] năm [[1953]] tại [[Bắc Kinh]], con trai cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc [[Tập Trọng Huân]] [[Tề Tâm]], gia đình gốc [[Phú Bình, Vị Nam|Phú Bình]], tỉnh [[Thiểm Tây]], [[Trung Quốc]]. Khi Bình được 10 tuổi, cha ông bị cách chức và gửi đi làm việc tại một hãng xưởng [[Lạc Dương]], [[Hà Nam]].<ref>[[Charles-Edouard Bouée|Bouée, Charles-Edouard]], [http://books.google.com/books?id=FhtRA3XJY9gC&pg=PA93&lpg=PA93&dq=Luoyang+factory+xi+jinping&source=bl&ots=5P9joXBHtp&sig=Ee73FKw784tZvKG4Qv-RtXnRNnE&hl=en&sa=X&ei=si08T9jJK8jC2wWC5ZXzBg&ved=0CCoQ6AEwAQ#v=onepage&q=Luoyang%20factory%20xi%20jinping&f=false ''China's Management Revolution: Spirit, Land, Energy''], (Palgrave Macmillan, ngày 15 tháng 12 năm 2010), p. 93; via [[Googlebooks]]. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2012.</ref> Vào năm 1968 khi ông được 15 tuổi thì cha ông bị giam trong thời kỳ [[Cách mạng Văn hóa]]. Tháng 1 năm 1969, ông tham gia đại đội thanh niên lao động tại thôn Lương Gia Hà, Văn An Dịch, huyện Diên Xuyên, tỉnh [[Thiểm Tây]].<ref>{{chú thích báo|first=Jonathan|last=Watts|url=http://www.theguardian.com/world/2007/oct/26/china.uknews4 |title=Most corrupt officials are from poor families but Chinese royals have a spirit that is not dominated by money|accessdate=ngày 11 tháng 6 năm 2008 |work=The Guardian|location=London|date= ngày 26 tháng 10 năm 2007}}</ref> Tháng 1 năm 1974, ông gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc, sau đó được phong làm thư Chi bộ Đảng của nhóm sản xuất (1969-1975)
Tập đã đến học tại trường tiểu học 101 Bắc Kinh trong những năm thập kỉ 60. Ở đó, ông đã phát triển một tình bạn thân thiết với [[Lưu Hạc]], người sau này trở thành phó chủ tịch Trung Quốc một cố vấn thân cận của Tập sau khi ông trở thành lãnh đạo tối cao của Trung Quốc. Năm 1963, khi ông 10 tuổi, cha ông bị thanh lọc từ Đảng và gửi tới làm việc trong một công ty của Luoyang, Hà Nam. Tháng 5,1966, [[Cách mạng văn hóa]] đã làm gián đoạn thời gian ngắn việc học trung học của Tập khi tất cả các lớp trung học bị dừng cho việc học sinh chỉ trích và chống lại những thầy giáo của họ. Những chiến học sinh đã lục lọi gia đình nhà Tập và một người chị của ông, Xi Heping, đã bị giết. Sau đó mẹ của ông bị ép để đấu tố công khai cha của ông, khi ông bị diễu hành trước một đám đông với cách là một kẻ thù của cách mạng. Cha ông sau đó bị đưa vào thành tù nhân năm 1968 khi Tập ở tuổi 15. Không có sự bảo vệ của cha, Tập đã bị gửi tới làm việc ở làng Liangjiahe, thị trấn Wen'anyi, Yanchuan County, Yan'an, Shaanxi, trong năm 1969 trong [[Phong trào tiến về Nông thôn]] của Mao Trạch Đông. Ông đã làm việc như [[Bí thư đảng ủy]] của Liangjiahe, nơi ông đã sống trong một hang động. Sau một vài tháng, không thể cầm cự cuộc sống ở nông thôn, ông đã chạy trở lại Bắc Kinh. Ông đã bị bắt trong một cuộc đàn áp lên những người đào ngũ từ nông thôn và được gửi tới một trại lao động để đào kênh mương. <ref>{{chú thích báo|first=Jonathan|last=Watts|url=http://www.theguardian.com/world/2007/oct/26/china.uknews4 |title=Most corrupt officials are from poor families but Chinese royals have a spirit that is not dominated by money|accessdate=ngày 11 tháng 6 năm 2008 |work=The Guardian|location=London|date= ngày 26 tháng 10 năm 2007}}</ref> <ref>{{cite news |url = https://www.thestar.com/news/world/2012/02/14/chinas_political_star_xi_jinping_is_a_study_in_contrasts.html |title=China's political star Xi Jinping is a study in contrasts |last1=Demick|first1=Barbara|last2=Pierson|first2=David |date=14 February 2012|newspaper=[[Toronto Star]]|access-date=24 October 2017 |archive-url = https://web.archive.org/web/20171013225355/https://www.thestar.com/news/world/2012/02/14/chinas_political_star_xi_jinping_is_a_study_in_contrasts.html |archive-date=13 October 2017 |url-status=live }}</ref>

Sau khi bị từ chối 7 lần, Tập đã gia nhập Phong trào Liên minh cộng sản trẻ Trung Quốc năm 1971, một phong trào dành cho người từ 14 tới 28 tuổi của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Ông đã gặp lại cha mình vào năm 1972, vì một sự sum họp gia đình được ra lệnh bởi Thủ tướng [[Chu Ân Lai]]. Từ năm 1973, ông đã ứng tuyển để gia nhập [[Đảng cộng sản Trung Quốc]] 10 lần và cuối cùng được chập nhận ở lần cố thử thứ 10 của ông trong năm 1974. <ref>{{cite news|url=http://www.cbc.ca/radio/thecurrent/the-current-for-february-28-2018-1.4555132/wednesday-february-28-2018-full-text-transcript-1.4556381#segment3|title="The Current" - Wednesday February 28, 2018 Full Text Transcript|last=|first=|date=28 February 2018|newspaper=[[CBC Radio]]|url-status=live|archive-url=https://web.archive.org/web/20180324194159/http://www.cbc.ca/radio/thecurrent/the-current-for-february-28-2018-1.4555132/wednesday-february-28-2018-full-text-transcript-1.4556381#segment3|archive-date=24 March 2018|access-date=28 October 2018}}</ref><ref>{{cite news |url = https://docs.google.com/viewer?a=v&q=cache:Zy479_jx11YJ:www.aerospaceindia.org/Issue%2520Briefs/2010/25%2520October%25202010%2520-%2520CHINA%25E2%2580%2599S%2520NEXT%2520CHAIRMAN%25E2%2580%2594XI%2520JINPING.pdf+&hl=en&pid=bl&srcid=ADGEESjpQjUAtfkdEgw0cxv3UMunFfoLBcy0_po2aPN4xvPoQ-K9lFpIdgtf7PAw5ebYoTd8NwaRSswzfWmws278UPehKckL3Zb0TXlci2R0HsZGceCYRpBiD6EfBrspdjUh8CZzwcMg&sig=AHIEtbRjgFp8BCiHybWUtaP2uVF8BVuVZA |title=China's Next Chairman – Xi Jinping |last=Ranade|first=Jayadva|date=25 October 2010|newspaper=Centre for Air Power Studies|access-date=27 May 2012 |archive-url = https://web.archive.org/web/20130724125447/https://docs.google.com/viewer?a=v&q=cache%3AZy479_jx11YJ%3Awww.aerospaceindia.org%2FIssue%2520Briefs%2F2010%2F25%2520October%25202010%2520-%2520CHINA%25E2%2580%2599S%2520NEXT%2520CHAIRMAN%25E2%2580%2594XI%2520JINPING.pdf+&hl=en&pid=bl&srcid=ADGEESjpQjUAtfkdEgw0cxv3UMunFfoLBcy0_po2aPN4xvPoQ-K9lFpIdgtf7PAw5ebYoTd8NwaRSswzfWmws278UPehKckL3Zb0TXlci2R0HsZGceCYRpBiD6EfBrspdjUh8CZzwcMg&sig=AHIEtbRjgFp8BCiHybWUtaP2uVF8BVuVZA |archive-date=24 July 2013|url-status=live}}</ref>

Từ năm 1975 tới 1979, Tập đã học kĩ sư công nghệ hóa học tại [[Đại học Thanh Hoa]] với tư cách là một "Người lao động-Nông dân- Người lính sinh viên". Các kĩ sư chuyên ngành được dành khoảng 15% thời gian của họ nghiên cứu [[Chủ nghĩa Marx]], [[Chủ nghĩa Lenin]], [[Tư tưởng Mao Trạch Đông]] và 5% của họ làm việc đồng áng và "học từ Quân đội giải phóng nhân dân".{{sfn|Simon|Cong|p=28–29|2009}}


==Thăng tiến quyền lực==
==Thăng tiến quyền lực==

Phiên bản lúc 14:51, ngày 5 tháng 2 năm 2020

Tập Cận Bình
习近平
Chức vụ
Nhiệm kỳ15 tháng 11 năm 2012 – nay
11 năm, 258 ngày
Tiền nhiệmHồ Cẩm Đào
Kế nhiệmđương nhiệm
Nhiệm kỳ14 tháng 3 năm 2013 – nay
11 năm, 138 ngày
Tiền nhiệmHồ Cẩm Đào
Kế nhiệmđương nhiệm
Phó Chủ tịchLý Nguyên Triều (14.3.2013—17.3.2018)
Vương Kỳ Sơn (17.3.2018—nay)
Nhiệm kỳ15 tháng 11 năm 2012 – nay
11 năm, 258 ngày
Tiền nhiệmHồ Cẩm Đào
Kế nhiệmđương nhiệm
Phó Chủ tịchPhạm Trường Long (4.11.2012—25.10.2017)
Hứa Kỳ Lượng (4.11.2012—nay)
Trương Hựu Hiệp (25.10.2017—nay)
Nhiệm kỳ14 tháng 3 năm 2013 – nay
11 năm, 138 ngày
Tiền nhiệmHồ Cẩm Đào
Kế nhiệmđương nhiệm
Phó Chủ tịchPhạm Trường Long (14.3.2013—18.3.2018)
Hứa Kỳ Lượng (14.3.2013—nay)
Trương Hựu Hiệp (18.3.2018—nay)
Chủ tịch Ủy ban An ninh Quốc gia Trung ương
Nhiệm kỳ25 tháng 1 năm 2014 – nay
10 năm, 197 ngày
Tiền nhiệmChức vụ thành lập
Kế nhiệmđương nhiệm
Phó Chủ tịchLý Khắc Cường
Trương Đức Giang
Nhiệm kỳ22 tháng 10 năm 2007 – nay
16 năm, 282 ngày
Nhiệm kỳ15 tháng 3 năm 2008 – 14 tháng 3 năm 2013
4 năm, 364 ngày
Tiền nhiệmTăng Khánh Hồng
Kế nhiệmLý Nguyên Triều
Chủ tịchHồ Cẩm Đào
Nhiệm kỳ22 tháng 10 năm 2007 – 15 tháng 11 năm 2012
5 năm, 24 ngày
Tiền nhiệmTăng Khánh Hồng
Kế nhiệmLưu Vân Sơn
Nhiệm kỳ22 tháng 12 năm 2007 – 15 tháng 1 năm 2013
5 năm, 24 ngày
Tiền nhiệmTăng Khánh Hồng
Kế nhiệmLưu Vân Sơn
Phó Hiệu trưởng Thường trựcLý Cảnh Điền
Nhiệm kỳ24 tháng 3 năm 2007 – 27 tháng 10 năm 2007
217 ngày
Tiền nhiệmTrần Lương Vũ
Kế nhiệmDu Chính Thanh
Nhiệm kỳTháng 11 năm 2002 – Tháng 3 năm 2007
Tiền nhiệmTrương Đức Giang
Kế nhiệmTriệu Hồng Chúc
Thông tin chung
Sinh15 tháng 6, 1953 (71 tuổi)
Bắc Kinh, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa
Dân tộcHán
Đảng chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc
VợKha Linh Linh (kết hôn năm 1979; ly hôn năm 1982)
Bành Lệ Viện (kết hôn năm 1987)
ChaTập Trọng Huân
MẹTề Tâm
Con cáiTập Minh Trạch (nữ)
Học vấnTiến sĩ Luật học
Trường lớpĐại học Thanh Hoa
Tập Cận Bình
Phồn thể習近平
Giản thể习近平

Bản mẫu:Chính trị Trung Hoa

Tập Cận Bình (giản thể: 习近平; phồn thể: 習近平; bính âm: Xí Jìnpíng; phát âm: [ɕǐ tɕînpʰǐŋ], sinh ngày 15 tháng 6 năm 1953[1]) là một chính trị gia người Trung Quốc đang phục vụ với tư cách là Tổng bí thư của Đảng cộng sản Trung Quốc, Chủ tịch của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa và Chủ tịch của Ủy ban quân sự Trung ương. Tập là một lãnh đạo tối cao, quan chức cấp cao nhất ở Trung Quốc, từ năm 2012, và ông chính thức nhận được danh hiệu "nhà lãnh đạo hạt nhân" từ Đảng cộng sản Trung Quốc năm 2016. [2]

Là con trai của một Đảng viên Đảng cộng sản Trung Quốc kì cựu Tập Trọng Huân, ông đã bị đày tới vùng nông thôn huyện Diên Xuyên ở độ tuổi thiếu niên sau khi cha của ông bị thanh lọc trong thời kì Cách mạng văn hóa, và đã sống trong một hang động ở vùng nông thôn của làng Liangjiahe, nơi ông đã làm việc như một bí thư đảng ủy. Sau khi học tại Đại học Thanh Hoa với tư cách là "Công nhân-Nông dân-Lính sinh viên", Tập đã thăng tiến qua những cấp bậc chính trị ở những tỉnh ven biển Trung Quốc. Tập là người đứng đầu tỉnh Phúc Kiến từ 1999 tới 2002. Ông cũng đứng đầu, sau là Bí thư đảng ủy của tỉnh Chiết Giang bên cạnh từ 2002 tới 2007. Sau sự sa thải của bí thư đảng ủy Thượng Hải Chen Liangyu, Tập đã được chuyển tới để thay thế ông này cho một nhiệm kỳ ngắn năm 2007. Ông đã gia nhập Ban thường vụ Bộ chính trị và Bí thư trung ương trong tháng 10, 2007, dành 5 năm tiếp theo như là nhân vật kế tục chắc chắn của lãnh đạo tối cao Hồ Cẩm Đào. Tập là phó chủ tịch từ 2008 tới 2013 và phó chủ tịch của Ủy ban quân sự trung ương từ 2010 tới 2012.

Tập là thế hệ tổng bí thư đầu tiên được sinh ra sau sự thành lập của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Kể từ khi nắm quyền lực, Tập đã đưa ra những biện pháp mạnh để buộc đảng kỉ luật và để bảo bảo đảm thống nhất nội bộ. Những chiến dịch chống tham nhũng của ông đã dẫn tới sự suy sụp của những người đương chức và đã nghỉ hưu của Đảng cộng sản, bao gồm những thành viên của Ủy ban thường trực Bộ chính trị. Một người theo chủ nghĩa quốc gia Trung Quốc, ông đã siết chặt những hạn chế trên xã hội dân sự và nghị luận tư tưởng bằng việc tăng lên công tác kiểm duyệt và giám sát diện rộng, ủng hộ kiểm duyệt internet trong Trung Quốc như một khái niệm của "internet chủ quyền". Tập đã kêu gọi những cải cách kinh tế thị trường xã hội chủ nghĩa hơn nữa, cho việc quản trị theo luật pháp và cho việc củng cố những thể chế pháp lý, với một nhấn mạnh lên khát vọng cá nhân và quốc gia dưới khẩu hiệu "Giấc mơ Trung Quốc ". Ông cũng đã đấu tranh cho nhiều chính sách quốc tế quả quyết, đặc biệt về mặt quan hệ Trung-Nhật, tuyên bố của Trung Quốc trong Biển Nam Trung Quốc, và vai trò của nó như một lãnh đạo ủng hộ của tự do thương mạitoàn cầu hóa. Ông cũng đã tìm cách mở rộng ảnh hưởng của Trung Quốc lên châu Phi và lục địa Á- Âu thông qua Sáng kiến Vành đai và Con đường.

Với tư cách là nhân vật trung tâm của thế hệ lãnh đạo thứ năm của Cộng hòa nhân dân, Tập đã tập trung hóa đáng kể quyền lực thể chế bằng cách đảm nhiệm một loạt vị trí lãnh đạo rộng lớn, bao gồm chủ tọa Ủy ban an ninh quốc gia mới được thành lập, cũng như những ban chỉ đạo mới lên cải cách xã hội và kinh tế, cấu trúc lại quân sự và hiện đại hóa, và Internet. Tư tưởng chính trị của Tập được đưa vào đảng và hiến pháp quốc gia. Nhiệm kì của ông cũng được coi một sự trở lại của sự sùng bái cá nhân và gỡ bỏ giới hạn nhiệm kì cho chức vụ chủ tịch năm 2018.

Thời trẻ và giáo dục

Tập tin:Xi Jinping, Xi Yuanping and Xi Zhongxun in 1958.jpg
Tập lúc 5 tuổi (trái) với em trai Xi Yuanping (giữa) và cha ông Tập Trọng Huân (phải) năm 1958

Tập Cận Bình được sinh ở Bắc Kinh vào ngày 15 tháng 6 năm 1953 tại Bắc Kinh, là con trai thứ hai của cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc Tập Trọng Huân và vợ của ông là Tề Tâm.Sau khi thành lập Cộng hòa nhân dân Trung Quốc năm 1949 bởi Mao Trạch Đông, cha của Tập đã giữ một loạt các vị trí, bao gồm Trưởng ban tuyên truyền, phó thủ tướng, và phó chủ tịch của Quốc hội nhân dân quốc gia Trung Quốc.[3] Tập có hai người chị, , Qiaoqiao (Chinese: 桥桥), sinh năm 1949 and An'an (Chinese: 安安), sinh năm 1952. Cha của Tập đến từ Phú Bình, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc, và Tập có dòng dõi xa xưa đàng nội từ Xiying ở Dengzhou, Hà Nam. [4][5]

Tập đã đến học tại trường tiểu học 101 Bắc Kinh trong những năm thập kỉ 60. Ở đó, ông đã phát triển một tình bạn thân thiết với Lưu Hạc, người sau này trở thành phó chủ tịch Trung Quốc và một cố vấn thân cận của Tập sau khi ông trở thành lãnh đạo tối cao của Trung Quốc. Năm 1963, khi ông 10 tuổi, cha ông bị thanh lọc từ Đảng và gửi tới làm việc trong một công ty của Luoyang, Hà Nam. Tháng 5,1966, Cách mạng văn hóa đã làm gián đoạn thời gian ngắn việc học trung học của Tập khi tất cả các lớp trung học bị dừng cho việc học sinh chỉ trích và chống lại những thầy giáo của họ. Những chiến sĩ học sinh đã lục lọi gia đình nhà Tập và một người chị của ông, Xi Heping, đã bị giết. Sau đó mẹ của ông bị ép để đấu tố công khai cha của ông, khi ông bị diễu hành trước một đám đông với tư cách là một kẻ thù của cách mạng. Cha ông sau đó bị đưa vào thành tù nhân năm 1968 khi Tập ở tuổi 15. Không có sự bảo vệ của cha, Tập đã bị gửi tới làm việc ở làng Liangjiahe, thị trấn Wen'anyi, Yanchuan County, Yan'an, Shaanxi, trong năm 1969 trong Phong trào tiến về Nông thôn của Mao Trạch Đông. Ông đã làm việc như Bí thư đảng ủy của Liangjiahe, nơi ông đã sống trong một hang động. Sau một vài tháng, không thể cầm cự cuộc sống ở nông thôn, ông đã chạy trở lại Bắc Kinh. Ông đã bị bắt trong một cuộc đàn áp lên những người đào ngũ từ nông thôn và được gửi tới một trại lao động để đào kênh mương. [6] [7]

Sau khi bị từ chối 7 lần, Tập đã gia nhập Phong trào Liên minh cộng sản trẻ Trung Quốc năm 1971, một phong trào dành cho người từ 14 tới 28 tuổi của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Ông đã gặp lại cha mình vào năm 1972, vì một sự sum họp gia đình được ra lệnh bởi Thủ tướng Chu Ân Lai. Từ năm 1973, ông đã ứng tuyển để gia nhập Đảng cộng sản Trung Quốc 10 lần và cuối cùng được chập nhận ở lần cố thử thứ 10 của ông trong năm 1974. [8][9]

Từ năm 1975 tới 1979, Tập đã học kĩ sư công nghệ hóa học tại Đại học Thanh Hoa với tư cách là một "Người lao động-Nông dân- Người lính sinh viên". Các kĩ sư chuyên ngành được dành khoảng 15% thời gian của họ nghiên cứu Chủ nghĩa Marx, Chủ nghĩa Lenin, Tư tưởng Mao Trạch Đông và 5% của họ làm việc đồng áng và "học từ Quân đội giải phóng nhân dân".[10]

Thăng tiến quyền lực

Từ năm 1975 đến 1979, Tập Cận Bình là sinh viên học tập tại Trường Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh.

Từ năm 1979 đến 1982, ông làm Thư ký Văn phòng Quốc vụ viện và Thư ký Văn phòng Quân ủy Trung ương.

Năm 1982-1983, Tập Cận Bình làm Phó Bí thư Huyện ủy huyện Chính Định, tỉnh Hà Bắc.

Từ năm 1983 đến năm 2007, ông đã trải qua các chức vụ như:

Từ năm 19982002, ông tiếp tục học tại Đại học Thanh Hoa và lấy bằng Tiến sĩ Luật.

Tập Cận Bình là Ủy viên Dự khuyết Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa XV, Ủy viên Chính thức Ủy ban Trung ương Đảng các khoá XVI, XVII, XVIII, XIX, bắt đầu được bầu làm Ủy viên Trung ương khi được bổ nhiệm làm Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Chiết Giang năm 2002. Tháng 10 năm 2007, tại Đại hội 17 Đảng Cộng sản Trung Quốc, ông được bầu làm Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, Bí thư Ban Bí thư Trung ương; được phân công kiêm nhiệm Hiệu trưởng Trường Đảng Trung ương.[11]

Ngày 15 tháng 3 năm 2008, Tập Cận Bình được Đại hội Đại biểu nhân dân toàn quốc bầu làm Phó Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ông được phân công làm Tổng Chỉ huy công tác tổ chức Olympic Bắc Kinh khai mạc lúc 8 giờ 8 phút tối ngày 8 tháng 8 năm 2008.

Ngày 18 tháng 10 năm 2010, Hội nghị Toàn thể Ban Chấp hành Trung ương lần thứ 5, khóa 17, Đảng Cộng sản Trung Quốc tại Bắc Kinh đã bầu Tập Cận Bình giữ chức Phó Chủ tịch Quân Ủy Trung ương - đây là cơ quan chỉ đạo và quyết định mọi hướng đi của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc.[12]

Ngày 15 tháng 11 năm 2012, Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa 18 đã tiến hành phiên họp đầu tiên sau Đại hội Đảng Cộng sản lần thứ 18 và quyết định bầu ông làm Tổng Bí thư Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Ngày 14 tháng 3 năm 2013, Tập Cận Bình được bầu làm Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, kết thúc quá trình chuyển giao quyền lực ở quốc gia này.

Quan điểm lãnh đạo

Tập Cận Bình là người ủng hộ phát triển kinh tế thị trường, nhưng khá thận trọng về cải cách chính trị; phát triển Trung Quốc với việc duy trì sự lãnh đạo của đảng cộng sản và việc cần thiết duy trì ổn định xã hội.[13]

Quan điểm chung của Tập Cận Bình về người làm "quan" là: "Mỗi cán bộ chính quyền cần phải luôn luôn ghi nhớ: quyền lực của chính quyền nhân dân bắt nguồn từ nhân dân, phải đại biểu cho lợi ích của nhân dân, phải vì nhân dân mưu lợi ích".[14]

Bảo vệ đạo đức, văn hóa xã hội

Tập Cận Bình là người ngưỡng mộ văn hóa truyền thống Trung Quốc. Tại Đại hội ngày 30/11/2016, ông đã có bài phát biểu dài ca ngợi văn hóa truyền thống và đưa ra 4 yêu cầu đối với giới văn nghệ, rằng dân tộc Trung Hoa muốn thực hiện cuộc phục hưng vĩ đại, không chỉ cần phát triển mạnh về vật chất mà còn cần phát triển về sức mạnh tinh thần tương xứng, và "một dân tộc vứt bỏ hoặc quay lưng với lịch sử văn hóa của mình thì không chỉ không thể phát triển được mà rất có thể còn thường xuyên hứng chịu bi kịch lịch sử". Theo ông Tập, giới văn nghệ "tuyệt đối không thể khinh nhờn tổ tiên, xem nhẹ kinh điển, không tôn trọng các bậc anh hùng". Ông cũng lên án '"8 hiện tượng quái dị" trong giới văn nghệ, đề nghị họ phải khắc phục tâm lý vụ lợi, tự giác chống chủ nghĩa sùng bái kim tiền, chủ nghĩa hưởng lạc, chủ nghĩa cá nhân cực đoan[15].

Dưới thời Tập Cận Bình, chính phủ Trung Quốc có nhiều chính sách cổ vũ các giá trị văn hóa truyền thống, đồng thời ngăn chặn các ảnh hưởng xấu từ văn hóa ngoại lai.

Về mặt văn hóa - xã hội, từ sau khi Tập Cận Bình nắm quyền lãnh đạo năm 2012, Chính phủ Trung Quốc đẩy mạnh kiểm duyệt chặt chẽ mọi nội dung được cho là sẽ gây tác động xấu, làm băng hoại văn hóa truyền thống và đạo đức của đất nước. Ủy ban về Báo chí, Xuất bản, Phát thanh, Điện ảnh và Truyền hình Trung Quốc hoạt động rất mạnh tay trong lĩnh vực an ninh văn hóa. Tất cả những bộ phim Trung Quốc không bao giờ được phép xuất hiện những cảnh quay mô tả hoạt động quan hệ tình dục, khỏa thân. Các mối quan hệ và hành vi tình dục bất thường như loạn luân, ấu dâm,đồng tính luyến ái cũng bị cấm đưa lên phim hoặc phải cắt bỏ mọi cảnh quay liên quan.[16][17] Chính phủ Trung Quốc cũng cấm tất cả các nội dung về đồng tính luyến ái được xuất hiện trên sóng phát thanh truyền hình, như là một phần của chính sách chống lại những nội dung "thô tục, vô đạo đức và không lành mạnh"[16]. Cảnh sát Trung Quốc giám sát chặt những hoạt động của các tổ chức phi chính phủ, và họ sẽ giải tán những hoạt động đó nếu phát hiện ra chúng có ý đồ cổ vũ đồng tính luyến áihôn nhân đồng tính[18]

Trung Quốc cũng kiểm soát chặt chẽ và hiệu quả các nội dung trên internet. Hiệp hội dịch vụ Netcast Trung Quốc có thẩm quyền kiểm duyệt các nội dung trực tuyến tại mọi website. Các quy định nêu rõ nội dung sẽ bị xóa bỏ nếu khuyến khích "lối sống xa hoa thác loạn", đăng "chi tiết cảnh bạo lực và tội ác" hoặc "hành vi khiêu dâm". Mọi nội dung hiển thị những hành vi tình dục, giới tính bất thường, bao gồm loạn luân, lạm dụng tình dục, đồng tính luyến ái, chuyển đổi giới tính... đều bị cấm. Tất cả những phim ảnh, bài báo vi phạm quy định này đều sẽ bị gỡ bỏ khỏi Internet. Quy định này đã được ban hành năm 2017, sau khi chính phủ Trung Quốc nhận định sự xuất hiện dày đặc của các bộ phim về đồng tính luyến ái trên Internet đã làm băng hoại giới trẻ Trung Quốc bởi nội dung gây suy đồi đạo đức, làm tha hóa lối sống thanh niên và văn hóa gia đình[17].

Cải cách giáo dục

Sách giáo khoa sử dụng trong các trường học Trung Quốc sẽ được sửa đổi để đưa Tư tưởng Tập Cận Bình vào chương trình học, sau khi tư tưởng này được chính thức hóa khi Đại hội 19 của Đảng Cộng sản Trung Quốc bế mạc vào tháng 10/2017. Đây được coi là một phần “nhiệm vụ lịch sử” của ngành giáo dục Trung Quốc trong thập niên 2020. Trung Quốc sẽ dần thay thế sách do chính quyền cấp tỉnh ban hành bằng bộ sách mới do Bộ Giáo dục soạn thảo. Những người biên soạn sách mới có nhiệm vụ phải tăng cường diễn đạt rõ ràng những giá trị xã hội chủ nghĩa và sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Dưới thời Tập Cận Bình, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã cảnh báo sự lan truyền của “các tư tưởng du nhập từ phương Tây” trong trường học và yêu cầu các trường đại học tuân thủ nghiêm túc quy tắc của Đảng về công tác tư tưởng chính trị. Tháng 6/2017, nhiều trường đại học nổi tiếng của Trung Quốc bị cơ quan kiểm tra của Đảng phê bình công khai vì thiếu nỗ lực trên mặt trận tư tưởng. Bộ trưởng Giáo dục Trung Quốc nói “Có thời mọi thứ trở nên hơi lộn xộn. Có một số tư tưởng hư vô, dân túy, tự do cực đoan và tương tự. Nhưng giờ đây, sự lãnh đạo trong công tác đào tạo tư tưởng ở bậc giáo dục đại học đang được kiểm soát chặt chẽ bởi những người ủng hộ chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc và chủ nghĩa Mác… nên có bớt ồn ào hơn”. Bà Cheng Chen, một nhà nghiên cứu về chính trị tại đại học Albany (Mỹ), nói rằng việc cải cách giáo dục này sẽ củng cố hình ảnh của ông Tập như một nhà lãnh đạo quan trọng trong lịch sử vì đã mở ra một ‘kỷ nguyên mới’. Điều đó cũng góp phần gia tăng tinh thần ái quốc vốn đang lớn dần lên trong giới trẻ Trung Quốc[19]

Cải tổ bộ máy nhà nước

Sau khi lên nắm quyền, Tập Cận Bình cải tổ quân đội bằng cách thay đổi nhân sự Quân ủy Trung ương Trung Quốc, thay đổi lãnh đạo các chiến khu và các quân binh chủng đồng thời tổ chức lại quân đội Trung Quốc theo hướng tinh gọn, chuyên nghiệp, hiện đại. Ông đã bãi chức một loạt Thượng tướng; phó chủ nhiệm Bộ tham mưu Quân ủy và phó chủ nhiệm Bộ Công tác Chính trị Quân ủy buộc phải nghỉ hưu. Ông cũng miễn chức kiêm nhiệm tất cả các ủy viên Quân ủy. Lãnh đạo 4 ngành tham mưu, chính trị, hậu cần, trang bị cùng 4 quân chủng hải, lục, không quân và tên lửa chiến lược đều bị thay thế; chủ nhiệm Hội đồng Tham mưu và chủ nhiệm Bộ Công tác Chính trị Quân ủy đều bị điều tra.[20][21][22][23]

Bộ máy lãnh đạo địa phương cũng có nhiều thay đổi. Lãnh đạo các tỉnh, thành có tới 19 người không phải là Ủy viên trung ương hoặc Ủy viên dự khuyết trung ương hay Ủy ban kiểm tra trung ương. Sự thay đổi này nhằm sử dụng những người có năng lực quản lý trong khi loại bỏ những người thiếu năng lực dù cho họ có vị trí cao trong Đảng Cộng sản Trung Quốc, đồng thời giảm tình trạng bè phái trong nội bộ Đảng Cộng sản Trung Quốc.[20]

Những cải cách này được xem là sự tăng cường tập trung quyền lực vào tay Tập Cận Bình nhưng thật sự có tác dụng nâng cao hiệu quả của bộ máy Đảng, nhà nước và quân đội Trung Quốc. Cải cách của ông thể hiện rõ tham vọng xây dựng một bộ máy nhà nước hiệu quả, một quân đội mạnh nhằm đưa Trung Quốc trở thành siêu cường.[20]

Ngày 11/3/2018, Quốc hội Trung Quốc đã thông qua việc gỡ bỏ các giới hạn về nhiệm kỳ cho vị trí lãnh đạo nước này, được cho là mở đường, cho phép ông Tập Cận Bình duy trì chức vụ Chủ tịch nước tới hết đời[24]. Văn hóa chính trị Trung Quốc trải qua hơn 2.000 năm, nó mang bản sắc và đặc sắc riêng biệt, mà thế giới bên ngoài không dễ thông hiểu hay áp dụng. Sự thay đổi này nhằm giữ ổn định sự lãnh đạo, để Tập Cận Bình có đủ thời gian hoàn thành nhiều mục tiêu to lớn mà Đại hội 19 Đảng Cộng sản Trung Quốc tháng 10/2017 đã thông qua[25].

Từ các nước phương Tây, Francis Fukuyama chỉ trích rằng đây là "một quyết định rất đáng tiếc, cho cả Trung Quốc lẫn thế giới nói chung. Tôi nghĩ rằng chế độ độc tài của Trung Quốc khác với các chế độ độc tài khác, bởi thực tế là nó đã được thể chế hóa, có nghĩa là nó không phụ thuộc vào thẩm quyền cá nhân của một nhà lãnh đạo duy nhất[26]". Ngược lại, báo chí Trung Quốc chỉ trích rằng các học thuyết chính trị của phương Tây vốn dĩ không áp dụng được với Trung Quốc, và "việc chỉ trích hệ thống chính trị của Trung Quốc đã trở thành thói quen của một số người ở phương Tây… Bất cứ khi nào nói đến Trung Quốc, họ sẽ nhìn qua lăng kính vấy bẩn". Trong khi đó, Tổng thống Mỹ Donald Trump thì ca ngợi "Ông ấy (Tập Cận Bình) giờ có thể trở thành Chủ tịch Trung Quốc cả đời. Ông ấy thật tuyệt!... Biết đâu chúng ta sẽ phải làm giống như vậy một ngày nào đó"[27]

Chống tham nhũng

Tập Cận Bình trước và ngay sau năm 2013 đã nhanh chóng ra tay chiến dịch “đả hổ, diệt ruồi, săn sói, quét muỗi”, nhằm “chống tham nhũng không màng sống chết cá nhân”. Đây là một tâm điểm trong sự nghiệp chính trị của ông.

Trong 5 năm, từ 2012 tới 2017, khoảng 1,34 triệu quan chức cấp thấp đã bị trừng phạt trong nỗ lực chống tham nhũng của Tập Cận Bình. Khoảng 200 quan chức từ cấp thứ trưởng trở lên bị bắt giữ. Trung Quốc cũng làm việc với nước khác để truy lùng nghi phạm tham nhũng bỏ trốn ra nước ngoài trong chiến dịch "Lưới Trời". Đến tháng 8/2017, Trung Quốc đã bắt được 3.339 nghi phạm lẩn trốn tại hơn 90 nước và khu vực, trong đó 628 người là cựu quan chức.[28].

Ông cũng đề ra khẩu hiệu “Tứ Toàn” (Bốn toàn diện): “Xây dựng kinh tế xã hội thịnh vượng toàn diện; Cải tổ xã hội sâu sắc toàn diện; Thực hiện Nhà nước pháp quyền toàn diện; Thực thi kỷ cương Đảng toàn diện”. Những chính sách quyết liệt và mang tính độc đoán của Tập Cận Bình nhằm thắt chặt kỷ luật Đảng, kỷ luật xã hội được một số nhà phân tích coi là sự "theo Mao và mãi mãi theo Mao"[29] Cũng giống như với Mao Trạch Đông, những người phản đối và phương Tây luôn cáo buộc đó là các hành động nhằm triệt hạ đối thủ chính trị để củng cố quyền lực cá nhân của Tập Cận Bình[30], nhưng rõ ràng các chính sách đó đã thực sự nâng cao vị thế của Trung Quốc, cải thiện uy tín của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nâng cao hiệu quả hoạt động của bộ máy nhà nước và thể hiện tham vọng đưa Trung Quốc thành một siêu cường hàng đầu thế giới phát triển về mọi mặt.

Tăng cường sức mạnh Trung Hoa

Khác với Đặng Tiểu Bình là người có quan điểm về sự trỗi dậy hòa bình của Trung Quốc, Chủ tịch Trung Quốc đầu thế kỷ XXI là Tập Cận Bình được xem là có quyết tâm cao độ theo đuổi chủ thuyết “nắm vững Trung, hướng về Nam, mở rộng Hải” của Mao Trạch Đông[cần dẫn nguồn], nhằm khôi phục vị thế và địa giới lịch sử Trung Quốc vào thời kỳ rộng lớn nhất, huy hoàng nhất thế giới[cần dẫn nguồn]. Văn minh Trung Hoa từng giữ vị thế số 1 thế giới cả về trình độ và tầm ảnh hưởng trong suốt gần 3.000 năm từ thời nhà Chu, vị thế này đã mất đi do sự trì trệ vào cuối thế kỷ XVIII, và sau 200 năm thì nhiệm vụ của dân tộc Trung Hoa là giành lại vị thế này.

Năm 2013, Tập Cận Bình đã nêu ra học thuyết Giấc mộng Trung Quốc tại kỳ họp Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn Quốc.[31] Sau đó được sử dụng rộng rãi trên các phương tiện truyền thông Trung Quốc, Tập Cận Bình mô tả rằng "Sự phục hưng vĩ đại của dân tộc Trung Hoa là giấc mơ lớn nhất của Trung Quốc". Ông cũng tuyên bố rằng những người trẻ tuổi nên "dám ước mơ, làm việc cần mẫn để thực hiện những ước mơ và đóng góp vào sự phục hồi của quốc gia". Mục tiêu phấn đấu của Trung Quốc là trở thành siêu cường số 1 thế giới vào giữa thế kỷ XXI. Theo tạp chí lý luận của đảng Cầu Thị, giấc mộng Trung Quốc là sự thịnh vượng của Trung Quốc với nỗ lực tập thể, chủ nghĩa xã hội và vinh quang quốc gia.[32][33]

Tại Đại hội toàn quốc của đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 19 vào tháng 10/2017, Tập Cận Bình tuyên bố mục tiêu đưa Trung Quốc trở thành xã hội tương đối thịnh vượng vào năm 2020, hiện đại hoá về cơ bản đến năm 2035 với phần lớn dân số có thu nhập trung bình khá, khoảng cách giàu nghèo được thu hẹp, và đến năm 2050 sẽ trở thành một nước xã hội chủ nghĩa giàu có và hùng mạnh, có tầm ảnh hưởng hàng đầu thế giới [34]. Mục tiêu của Tập Cận Bình phản ánh Trung Quốc đã phát triển đến một mức mà họ mong muốn trở thành siêu cường, hoàn toàn khác với giai đoạn Trung Quốc mới mở cửa nên phải ẩn mình chờ thời theo quan điểm của Đặng Tiểu Bình.

Ngày 25/10/2017, trong một phiên thảo luận tại Hội đồng Quan hệ quốc tế, trả lời câu hỏi về việc liệu Tập Cận Bình sẽ thể hiện sức mạnh của Trung Quốc thế nào, Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long nói: "Nếu nhìn vào khác biệt trong việc nhấn mạnh tầm quan trọng, đó là điều tự thân Trung Quốc đã nói lên rồi. Với ông Mao Trạch Đông, Trung Quốc đứng dậy. Với ông Đặng Tiểu Bình, họ đạt được sự giàu có và bây giờ với ông Tập Cận Bình, họ mạnh mẽ"[35].

Đánh giá

Tuyên bố

  • Về đối ngoại, khi sang thăm México, ông có bình luận về việc một số người nước ngoài chỉ trích chính sách đối ngoại của Trung Quốc: "Có một số người nước ngoài buồn tẻ, với cái bụng căng tròn, những người chẳng có gì hay ho hơn là chỉ ngón tay vào chúng tôi Trung Quốc. Thứ nhất, Trung Quốc không xuất khẩu Cách mạng; thứ 2 Trung Quốc cũng không xuất khẩu đói nghèo; và thứ 3, Trung Quốc không đến để gây ra những cơn nhức đầu, có gì phải nói thêm hay không?".[14]
  • Về tinh thần yêu chuộng hòa bình của người Trung Quốc (ngày 15 tháng 5 năm 2014):
  • Về chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa, ông Tập nói trong bài phát biểu tại Đại học Quốc gia Singapore, nhân chuyến thăm Singapore ngày 7.11.2015, theo AFP [38]:

Gia đình

Song thân của Tập Cận Bình

Tập Cận Bình là con trai cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc Tập Trọng Huân (1913-2002). Ông Bình là con của Tề Tâm. Tuy nhiên, cha ông đã bị cách chức và bắt giam từ khi ông còn nhỏ, bản thân ông trải qua nhiều năm lao động chân tay ở nông thôn khi còn là thanh niên.

Tập Cận Bình kết hôn với Kha Linh Linh, con gái út của Kha Hoa, nguyên đại sứ Trung Quốc tại Anh vào đầu những năm 1980. Cuộc hôn nhân của Tập Cận Bình và Kha Linh Linh kéo dài 3 năm và kết thúc năm 1982. Sau đó, Kha Linh Linh chuyển đến Anh.[39]

Ngày 1 tháng 9 năm 1987, tại thành phố Hạ Môn, tỉnh Phúc Kiến, ông kết hôn với Bành Lệ Viện.[40] Bà là ca sĩ, Thiếu tướng của Lực lượng văn công Giải phóng quân Nhân dân Trung Quốc. Hai ông bà có một con gái là Tập Minh Trạch.[41]

Tháng 6 năm 2012 cơ quan báo chí kinh tế Bloomberg cho phổ biến, gia đình Tập Cận Bình có những thu nhập rất lớn, tuy nhiên không có gì liên quan giữa chúng và chức vụ hiện nay của ông.[42] Trang mạng của Bloomberg sau khi công bố tin này không còn truy cập được ở Trung Quốc nữa.[43][44]

Khi Tập Cận Bình chuẩn bị mở chiến dịch chống tham nhũng, báo New York Times cho là có bằng chứng cho thấy Tập Cận Bình hối thúc gia đình bán bớt cổ phiếu và bất động sản của chính họ đã có được từ năm 2012 nhằm giảm đi điều tiếng cho ông.[45]

Xem thêm

Chú thích

  1. ^ TTXVN/Báo Tin tức. “Nhà lãnh đạo Kim Jong - un gửi thư chúc mừng sinh nhật Chủ tịch Tập Cận Bình”. Báo Thể thao và Văn hóa. 2018-06-16. Truy cập ngày 16 tháng 6 năm 2018.
  2. ^ Ra mắt ban lãnh đạo mới Đảng CSTQ BBC Tiếng Việt
  3. ^ “Profile: Chinese Vice President Xi Jinping”. Radio Free Europe/Radio Liberty. 7 tháng 11 năm 2012. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 10 năm 2013. Truy cập ngày 26 tháng 8 năm 2013.
  4. ^ Bouée, Charles-Edouard, China's Management Revolution: Spirit, Land, Energy, (Palgrave Macmillan, ngày 15 tháng 12 năm 2010), p. 93; via Googlebooks. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2012.
  5. ^ Fangqin, Sun (16 tháng 11 năm 2012). 本報獨家探訪河南鄧州習營村 [This Newspaper's Exclusive Visit To Xiying Village, Dengzhou County, Henan]. Wen Wei Po (bằng tiếng Trung). Bản gốc lưu trữ ngày 23 tháng 1 năm 2013. Truy cập ngày 15 tháng 11 năm 2012.
  6. ^ Watts, Jonathan (ngày 26 tháng 10 năm 2007). “Most corrupt officials are from poor families but Chinese royals have a spirit that is not dominated by money”. The Guardian. London. Truy cập ngày 11 tháng 6 năm 2008.
  7. ^ Demick, Barbara; Pierson, David (14 tháng 2 năm 2012). “China's political star Xi Jinping is a study in contrasts”. Toronto Star. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 10 năm 2017. Truy cập ngày 24 tháng 10 năm 2017.
  8. ^ "The Current" - Wednesday February 28, 2018 Full Text Transcript”. CBC Radio. 28 tháng 2 năm 2018. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 3 năm 2018. Truy cập ngày 28 tháng 10 năm 2018.
  9. ^ Ranade, Jayadva (25 tháng 10 năm 2010). “China's Next Chairman – Xi Jinping”. Centre for Air Power Studies. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 7 năm 2013. Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2012.
  10. ^ Simon & Cong 2009, tr. 28–29.
  11. ^ “Bế mạc Đại hội 17 Đảng Cộng sản Trung Quốc”. Vnexpress.net. ngày 22 tháng 10 năm 2007. Truy cập ngày 7 tháng 7 năm 2017.
  12. ^ Trà Giang (19 tháng 10 năm 2010). “Phó Chủ tịch Trung Quốc được bổ nhiệm vào chức vụ quan trọng”. Báo điện tử Dân trí. Truy cập ngày 19 tháng 10 năm 2010. Theo Xinhua, AP
  13. ^ a b Thái An (tổng hợp) (18 tháng 10 năm 2010). “Ông Tập Cận Bình làm Phó Chủ tịch Quân ủy Trung Quốc”. Báo VietNamNet. Truy cập ngày 19 tháng 10 năm 2010.
  14. ^ a b c Mỹ Hòa (tổng hợp) (20 tháng 10 năm 2010). 20 tháng 10 năm 2010-tap-can-binh-vi-thai-tu-giau-minh- “Tập Cận Bình: vị "Thái tử" giấu mình?” Kiểm tra giá trị |url= (trợ giúp). TUANVIETNAM.NET. Truy cập ngày 20 tháng 10 năm 2010. Kiểm tra giá trị |url lưu trữ= (trợ giúp)
  15. ^ “Tập Cận Bình ngưỡng mộ văn hóa truyền thống Trung Quốc - Trí thức VN”. Trí thức VN. Truy cập 8 tháng 2 năm 2018.
  16. ^ a b China bans depictions of gay people on television | Television & radio | The Guardian
  17. ^ a b Bị cấm tại Trung Quốc, phim đồng tính nhảm nhí vẫn “nhập khẩu” Việt Nam | Giải trí - Thể thao | VietTimes
  18. ^ Chinese Government Shuts Down LGBT Event, Detains Attendees | NewNowNext
  19. ^ “Trung Quốc sẽ đưa tư tưởng Tập Cận Bình vào trường học”. Báo Điện tử Tiền Phong. Truy cập 8 tháng 2 năm 2018.
  20. ^ a b c Chủ trương làm nhân sự kiểu "phá cách" của ông Tập Cận Bình, 18/10/2017, Vietnamnet
  21. ^ Được ông Tập Cận Bình ‘xổ lồng', quân đội TQ lợi hại đến đâu?, 15/12/2017, Vietnamnet
  22. ^ Vài nét về việc Trung Quốc cải cách quân đội, Tạp chí Quốc phòng toàn dân, 21/06/2016
  23. ^ Cuộc cải tổ chưa từng có trong lịch sử Quân đội Trung Quốc, Báo Biên phòng, 02/03/2016
  24. ^ TQ bỏ giới hạn nhiệm kỳ cho chức Chủ tịch Nước, 11 tháng 3 năm 2018, BBC Tiếng Việt
  25. ^ Tại sao Trung Quốc bỏ giới hạn nhiệm kỳ Chủ tịch nước?
  26. ^ Francis Fukuyama: 'Việt Nam làm khác TQ', 3 tháng 3 năm 2018, BBC Tiếng Việt
  27. ^ Báo chí Trung Quốc bảo vệ lãnh đạo, cáo buộc phương tây nói xấu - Tuổi Trẻ Online
  28. ^ “1,3 triệu quan chức Trung Quốc tham nhũng bị trừng phạt - VnExpress”. VnExpress - Tin nhanh Việt Nam. 8 tháng 10 năm 2017. Truy cập 8 tháng 2 năm 2018.
  29. ^ “Mao and Forever”. Foreign Affairs. Truy cập 8 tháng 2 năm 2018.
  30. ^ Mao Trạch Đông: 40 năm nhìn lại, 09/09/2016, PetroTimes
  31. ^ "Xi Jinping and the Chinese Dream," The Economist ngày 4 tháng 5 năm 2013, p 11 (editorial)
  32. ^ Yang Yi, "Youth urged to contribute to realization of 'Chinese dream'", Xinhuanet English.news.cn 2013-05-04
  33. ^ Shi, Yuzhi (ngày 20 tháng 5 năm 2013). “中国梦区别于美国梦的七大特征” [Seven reasons why the Chinese Dream is different from the American Dream]. Qiushi (bằng tiếng Trung). Central Party School/Central Committee of the Communist Party of China. Truy cập ngày 9 tháng 6 năm 2013.
  34. ^ TQ mong thành cường quốc hàng đầu thế giới, 18/10/2017, Vietnamnet
  35. ^ “Trung Quốc sẽ mạnh mẽ theo hướng nào?”. Tuổi Trẻ Online. Truy cập 8 tháng 2 năm 2018.
  36. ^ “Gen trội và gen lặn của "người Trung Quốc". giaoduc.net. 15/06/14. Truy cập 15/06/14. Kiểm tra giá trị ngày tháng trong: |accessdate=|date= (trợ giúp)
  37. ^ “Chiếc mặt nạ "trỗi dậy hòa bình" đã rơi”. Tuổi trẻ. 31/05/2014. Truy cập 15/06/14. Kiểm tra giá trị ngày tháng trong: |accessdate=|date= (trợ giúp)
  38. ^ Sang Singapore, ông Tập Cận Bình: 'Các đảo ở Biển Đông là của Trung Quốc từ thời cổ đại', thanhnien, 7.11.2015
  39. ^ “Bố vợ cũ của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình qua đời”. Báo Lao động. 4 tháng 1 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 2 năm 2019.
  40. ^ “Cuộc hôn nhân "đáng ngưỡng mộ" của nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình”. Báo Infonet. 2 tháng 9 năm 2017. Truy cập ngày 13 tháng 2 năm 2019.
  41. ^ Hà Khoa (Tổng hợp) (20 tháng 10 năm 2010). “Tập Cận Bình - ngôi sao đang lên trên chính trường Trung Quốc”. Báo điện tử Dân trí. Truy cập ngày 21 tháng 10 năm 2010. Kiểm tra giá trị |url lưu trữ= (trợ giúp)
  42. ^ 29 tháng 6 năm 2012/xi-jinping-millionaire-relations-reveal-fortunes-of-elite.html “Xi Jinping Millionaire Relations Reveal Fortunes of Elite” Kiểm tra giá trị |url= (trợ giúp). Bloomberg. ngày 29 tháng 6 năm 2012.
  43. ^ Benedikt Voigt: China: Die korrupte Kaste der Staatsfunktionäre. In: Der Tagesspiegel, Online-Archiv 15. September 2012. Abgerufen am 23. Oktober 2013.
  44. ^ Xi Jinping - Chinas neuer starker Mann. In: Tagesschau (ARD), 8. November 2012. Abgerufen am 23. Oktober 2013
  45. ^ Forsythe, Michael (ngày 17 tháng 6 năm 2012). “As China's Leader Fights Graft, His Relatives Shed Assets”. New York Times. Truy cập ngày 16 tháng 7 năm 2014.

Liên kết ngoài

Tiền nhiệm:
Hồ Cẩm Đào
Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc
2012
Kế nhiệm:
đương nhiệm


Ban Thường vụ Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc
Tập Cận Bình | Lý Khắc Cường | Lật Chiến Thư | Uông Dương | Vương Hỗ Ninh | Triệu Lạc Tế | Hàn Chính